QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 256

19. Điểm Nhục Nhã

Gần tám giờ, Scarlett quay trở lại công viên. Nàng nói với James rằng

lúc đầu sứ quán cũng nghi ngờ, nhưng sau cùng, vị bí thư thứ nhất tỏ vẻ
thương hại, đã gọi rất nhiều cuộc điện thoại về Paris kiểm tra tính trung
thực trong câu chuyện của nàng, và chấp thuận cho nàng sử dụng điện
thoại. Sau đó, nàng đã kể mọi chuyện có thể hữu ích cho ông sếp ở Paris,
và ông ta hứa sẽ chuyển nó cho nhà chức trách. Bond cười. Chàng hoàn
toàn không nghi ngờ rằng Scarlett đã sử dụng hết khả năng quyến rũ đầy nữ
tính để thuyết phục vị bí thư thứ nhất rủi ro kia cho phép nàng sử dụng điện
thoại một cách khác thường như vậy. Nhưng, quan trọng nhất là nàng đã an
toàn quay lại đây.

Đến mười giờ họ rời công viên và đi đến nhà ga. Lúc lên tàu, Bond,

tuy mệt lả, nhưng cũng cảm thấy sự hứng thú của chuyến tàu đêm cùng
những màn tình cảm lãng mạn không thể thiếu của những đám đông bận
rộn với những cuộc đón tiếp tràn đầy hi vọng và những cuộc chia li tràn
đầy nước mắt.

“Làm sao em có thể thu xếp cho chúng ta chỗ này?” - Chàng hỏi và

nhìn mấy chiếc giường gỗ trong khoang, thường chỉ dành riêng cho những
cán bộ cao cấp của Đảng.

“Em đưa cho gã gác tàu món tiền bằng khoảng ba tháng lương của

gã.” - Scarlett đáp. - “Từ số tiền anh lấy được ở trạm xăng ấy. Anh cũng
thấy mặt gã, đúng không?”

“Anh thấy” - Bond đáp. - “Thật không thể quên được.”

“Gã nói nếu có quan lớn của Đảng lên tàu, gã sẽ phải chuyển chúng

mình đi chỗ khác, nhưng em không nghĩ giờ đây chuyện đó có khả năng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.