QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 263

“Anh chỉ có ngần này thôi.” - Bond nói.
“Làm sao anh có thể...”

“Anh đã nói là em không nên hỏi mà.”

❀ ❀ ❀

Vào lúc mười giờ bốn mươi lăm, Bond và Scarlett đã tới địa điểm định

sẵn. Cầu tàu đầy nhân viên cảnh sát và hải quan canh giữ; mọi người đều bị
xét hỏi hộ chiếu và giấy công tác. Do vậy, Scarlett đã được hướng dẫn đến
một trong những hòn đảo ở phía tây thành phố. Ở cuối một con phố nhỏ
hẹp, có dãy bậc thang cũ xây bằng gạch dẫn xuống biển dành cho những
người làm việc trên xà lan.

Đang đứng đợi ở ngay bậc dưới cùng, như đã hứa, là Jaska, người mà

Scarlett đã có thỏa thuận. Chiếc tàu được sửa lại từ một tàu đánh cá, với cỗ
máy ậm ạch gắn trong khoang mà tiếng nổ đã trở nên ùng ục như bị viêm
họng. Khi bước lên boong, Bond đã an tâm ngay khi nhìn thấy hai cỗ máy
Evinrudes loại 250 mã lực đặt ở đuôi tàu đang được phủ bạt. Có một carbin
giả đóng kín ở mũi tàu, tuy nhiên hầu hết những chỗ còn lại trên boong
được dành để chứa những thùng phuy nhiên liệu.

Jaska, đầu đội chiếc mũ màu xanh nước biển, có hàm râu màu xám

lởm chởm ba ngày chưa cạo. Hàm răng đã rụng gần hết, và những chiếc
còn lại thì chuyển hết sang màu vàng hoặc nâu.

Bond đưa tiền, và ông ta đếm chúng rất cẩn thận.
“Ông ta không thích người Nga.” - Scarlett giải thích. - “Cha ông ta

chết khi chiến đấu chống lại người Nga xâm lược Phần Lan năm 1939.”

Jaska gật đầu với họ, rồi cởi chiếc dây neo thuyền duy nhất và vào số,

bắt đầu cho con tàu di chuyển hết sức êm ả vào vịnh Phần Lan.

Bond và Scarlett ngồi cạnh nhau trên chiếc ghế băng gỗ, xoay lưng về

hướng cảng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.