QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 269

Hắn là một tay mới, nhìn chưa đến hai mươi tuổi, nhưng ít nhất cũng mang
tới cho chàng được vài cuốn hộ chiếu trông cũng khá có lí vào chiều hôm
đó. Bond đưa cho hắn khẩu Luger để vứt đi theo như yêu cầu của hắn. Về
tới London chàng sẽ có ngay một khẩu PPK mới.

Ngày mai, chàng nghĩ, sẽ là một ngày tuyệt vời của chàng. Chàng sẽ

dành thời gian rảnh đi mua quần áo mới, rồi sẽ báo cáo cho ông M, ăn trưa
ở Rotonde hay ở Dôme, và sẽ gọi cho Scarlett vào buổi chiều. Sau đó sẽ
tiếp tục ngủ trong căn phòng vô danh ở khách sạn, rồi có thể đi xem phim
và ăn tối ở một trong những nhà hàng tuyệt vời, nhà hàng Vefour hay
Caneton.

Còn tối nay thì, số tiền mặt Phần Lan đổi ở sân bay có thể đủ cho một

bữa tối thịnh soạn, nhưng hiện chàng lại không có hứng. Do vậy chàng gọi
cho lễ tân, yêu cầu mang lên món trứng tráng với hành thái nhuyễn và chai
rượu whisky uống dở.

Sau khi thưởng thức chúng, chàng lấy khăn trải giường trùm lên tấm

thân trần trụi của mình rồi đánh một giấc thẳng cẳng suốt mười hai giờ liền.

❀ ❀ ❀

Buổi sáng thứ sáu trời trong xanh và tràn ngập ánh nắng, Bond rời

khách sạn, đón taxi tới quảng trường Vendôme. Trên đường Rivoli, chàng
mua một bộ complê loại mỏng màu xám, một chiếc cravat len màu đen, ba
chiếc sơmi, đồ lót bằng vải bông, vài chiếc tất len màu xám chì và một đôi
giày đen. Chàng nhờ cô bán hàng vứt giùm bộ quần áo của gã lái xe Volga
và đôi giày của Ken Mitchell.

Đã đến lúc phải gọi cho ông M. Chàng gọi điện thoại - loại cho người

nghe trả tiền - từ một buồng điện thoại trên phố L'Arbre Sec, và đợi sau khi
đã nghe thấy tiếng tổng đài ở công viên Regent, những tiếng lách cách liên
tục rồi một khoảng im lặng kéo dài do tổng đài viên thiếu kinh nghiệm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.