QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 278

“Tớ cũng vậy.” - Bond đáp. - “Công việc mà.”
“Vậy ăn trưa vào thứ hai nhé.” - Mathis nói. - “Vẫn chỗ cũ. Trên

đường Cherche Midi.”

“Tớ sẽ gặp cậu ở đó lúc một giờ.” - Bond nói.
Họ bắt tay nhau và mỗi người đi một ngả. Bond vẫy taxi - một chiếc

Citroen DS màu đen - và nó êm ái đưa chàng qua khỏi dòng xe đông đúc ở
Champs-Élysées tới khách sạn George 5. Đúng bảy giờ kém năm phút,
chàng bước qua gian sảnh lát đá cẩm thạch rộng mênh mông với những
chiếc bàn trang trí lộng lẫy đang trĩu nặng dưới những bình thủy tinh to lớn
cắm đầy hoa huệ tây.

“Làm ơn cho lên phòng năm tám sáu.” - Chàng nói với nhân viên tiếp

tân.

Một cuộc nói chuyện thầm lặng qua điện thoại.
“Vâng thưa ông, ông đang được đợi. Thang máy ở phía bên trái ạ.”
Khách sạn George 5 là sự lựa chọn hóm hỉnh cho cuộc gặp này, vừa

suy ngẫm chàng vừa nhân nút số năm trong thang máy của khách sạn được
đặt theo tên vị vua nước Anh, người chủ mưu của cái Hiệp ước Thân thiện
xa xưa giữa Anh và Pháp. Không hiểu cuộc gặp mặt này sẽ thân mật tới
đâu nhỉ? Chàng đã biết mặt hoặc biết tên của hầu hết những điệp viên 00
khác, nhưng gặp mặt thì được hạn chế tối đa vì những vấn đề an ninh.

À, đúng rồi, chàng nghĩ khi đi dọc theo hành lang trải thảm êm ái dẫn

đến phòng 586. Mấy tháng đầu tiên của công tác thường khá khó khăn.
Chàng sẽ cố gắng hết sức để tỏ ra lịch sự. Chàng gõ lên cánh cửa. Không
có tiếng đáp lại.

Chàng xoay nhẹ tay nắm cửa, và cánh cửa không khóa mở vào bên

trong căn phòng tối mờ mờ. Tất cả đúng hệt như những gì mà họ luôn được
dạy. Một luồng ánh sáng nào đó chiếu vào hai mắt chàng làm cho toàn bộ
phần còn lại của căn phòng chìm trong bóng tối. Nhưng ngay khi đóng
cánh cửa sau lưng lại, chàng đã biết chính xác mình sẽ thấy những gì.
Không cần quay người lại, chàng nói: “Chào em, Scarlett.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.