QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 44

4. “Chúng Ta Chơi Chứ?”

Căn phòng của Bond thật tiêu biểu cho lối đặt phòng của

Moneypenny: tại khách sạn Right Bank, kín đáo và hơi thiếu sáng tạo.
Bond nhanh chóng lướt qua phòng ngủ, phòng tắm và phòng khách nhỏ
xem có bị gài bọ không. Cục Tình báo luôn đổi khách sạn nhiều đến mức
khó ai có thể biết chàng tới đây, ấy nhưng mấy chiếc môtô kia đã hé lộ rằng
chàng bị bọn nào đó bám đuôi rồi. Xét đoán về phương diện cá nhân, chàng
thiên về hướng cho rằng mấy chiếc BMW đó thuộc về những việc dở dang
của những chiến dịch cũ. Cái tên Julius Gorner này có thể nguy hiểm,
nhưng chàng không nghĩ hắn lại giỏi tâm linh đến như vậy. Và chỉ Chúa
mới có thể biết, suốt trong những năm qua đã có biết bao người muốn
chàng chết rồi. Ngay cả với những chiến dịch kết thúc tốt đẹp nhất, thì cũng
để lại bao kẻ ôm mối hận đối với chàng.

Xem ra đối với chàng, căn phòng có vẻ sạch sẽ. Chàng đóng cửa chớp,

dứt một sợi tóc và gài nó vào khe cửa buồng tắm. Sau đó chàng mở chiếc
ngăn bí mật giấu dưới đáy vali, lấy ra ít đạn, nạp vào khẩu Walther và nhét
trở lại vào trong bao da deo dưới nách, cẩn thận không để nó cộm lên dưới
áo vest. Chàng đóng vali và rắc một chút bột mịn màu xám lên trên bộ khóa
số. Thế rồi, chàng rời khách sạn, xuống phố Saint Roch bước vào cuộc
chiến với hệ thống điện thoại của Pháp.

Trong khi dừng ngón tay xoay tròn cái gờ có khía của đồng xu, chàng

chợt nhớ mình chưa ăn chút gì kể từ bữa sáng ở Rome. Và một tiếng đồng
hồ lệch giờ cũng làm cho chàng thấy tệ hơn, như vậy lúc này ở Paris đã gần
9 giờ, và Mathis thì lại được báo là không thể liên lạc. Chắc lại đi ăn tối với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.