QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 51

Có khi cô nàng cảm thấy không an toàn khi nói về em gái mình trong nhà
hàng đó và muốn đợi đến khi đưa được chàng lên tới phòng ngủ. Hay là cô
nàng còn có động cơ nào khác, mang tính cá nhân hơn?

Chẳng sao cả. Đến thời điểm đó chàng sẽ hành động theo bản năng và

kinh nghiệm của mình. Toàn bộ mớ bòng bong phức tạp trong câu chuyện
của cô nàng cùng những dấu hiệu mà cô nàng bộc lộ đều hay cả. Nguy
hiểm, có thể, song đầy hấp dẫn.

“Được rồi, Scarlett.” - Chàng nói. - “Chúng ta sẽ làm như thế này.

Hôm nay là thứ năm. Ngày mai anh sẽ gặp một người bạn cũ. Chỉ hai người
thôi, anh nói thế để đề phòng trường hợp em nghĩ em có thể ghé tới. Tùy
thuộc vào việc bạn anh nói thế nào, lúc đó anh sẽ quyết định có đi cùng em
tới Câu lạc bộ Tennis vào sáng thứ bảy hay không. Anh sẽ gọi cho em theo
số điện thoại ở đây vào sáu giờ ngày mai.” - Chàng giơ tấm danh thiếp của
nàng lên. - “Rồi em có thể giới thiệu anh với hắn và...”

“Không, em không thể giới thiệu hai người được. Em không thể để

Gorner nhìn thấy em. Như vậy sẽ nguy hiểm cho Poppy. Em sẽ chỉ hắn cho
anh.”

“Được thôi. Thế thì em phải ở lại câu lạc bộ. Anh muốn em ở lại cho

tới khi anh đi khỏi đó.”

“Để an toàn cho anh, có phải không?”
“An toàn chính là điều em đang thỏa thuận, phải vậy không?” - Bond

liếc nhìn nàng vẻ nhạo báng. - “Thỏa thuận chưa?”

“Rồi. Chấp thuận.” - Scarlett đưa tay ra.

Bond bắt tay cô nàng và nói: “Larissa đã hôn lên má anh đấy.”
Scarlett cười nhẹ, đáp lại: “Mỗi lúc mỗi khác chứ.”
Chàng nhìn theo khi cô nàng đi dọc hành lang ra tới thang máy, chiếc

váy trang nhã ôm sát dọc theo hai bắp đùi của cô nàng.

Lần này thì không có cái vẫy chào từ thang máy, thế nhưng khi cánh

cửa thang máy sắp đóng lại, cô nàng gọi với ra: “Khả năng chơi tennis của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.