QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 54

“Có gấp không?”
“Tớ cần biết lúc 5 giờ 30 chiều.” - Bond thảy tấm danh thiếp của

Scarlett lên bàn cho Mathis. Chàng đã thuộc lòng số điện thoại trên đó rồi. -
“Cậu cầm lấy cái này đi.”

“Trời ơi, cậu chẳng bao giờ thay đổi cả James ạ. Để xem tớ có thể làm

gì được cho cậu đây. Hãy gọi cho thư kí của tớ, tớ sẽ để lại lời nhắn cho
cậu. Sẽ chỉ đơn giản là những mật mã thôi. Xanh, Vàng và Đỏ. Nào, thế
bây giờ có thể làm thêm chút vang nữa không?”

❀ ❀ ❀

Sau bữa trưa, Bond mua vài bộ đồ chơi tennis cùng một cây vợt hiệu

Dunlop Maxply loại lưới đan chùng bằng dây ruột mèo ở cửa hàng bán đồ
thể thao trên đại lộ St-Germain, rồi đón taxi về lại khách sạn. Lần này khi
vào phòng, chàng cẩn thận nắm chặt khẩu súng giàu trong túi áo khoác.
Chàng kiểm tra lại chỗ bột mịn và sợi tóc mà chàng đã đặt sau khi cô hầu
phòng dọn dẹp xong. Chúng vẫn ở nguyên chỗ cũ. Sau đó chàng đọc bài
viết về đường dây buôn ma túy trong cuốn Newsweek mà Loelia Ponsonby
đã nhét vào cùng mớ tài liệu mật của chàng. Đến 5 giờ 30, chàng xuống
phố và tìm thấy một buồng điện thoại ở đường Daunou. Chàng gọi, phá
đám cữ uống trà buổi chiều tại văn phòng của Loelia và nhờ cô ta gọi thợ
sửa xe tới sân bay thay cho chàng những tấm kính cửa sổ xe bị bể.

“Tôi mong đây không phải là một lần lái xe ẩu nữa, có phải không,

James?”

“Không sao đâu, cứ uống trà đi, Lil.”

“Tôi đã nói anh không được gọi tôi như vậy, đó là...”
Nhưng muộn rồi. Lúc đó Bond đã đang quay số của Phòng Nhì rồi.
“Làm ơn nối máy cho văn phòng của ông Mathis.”

“Xin ông đợi một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.