QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 56

“Khoảng 10 giờ. Em có thể đón anh ở khách sạn lúc 9 giờ được

không? Như thế anh có thể có vài phút để khởi động trước.”

“Cũng được.” - Chàng lưỡng lự nói.

Rất nhanh, cô nàng nhắc: “Còn gì nữa không?”
Ngay lúc có ý định mời cô nàng cùng ăn tối, chàng nói. “Không,

không có gì nữa. Anh vừa mới nhớ lại. Em còn đang trong giai đoạn thử
thách mà.”

“Em hiểu. Ngày mai gặp lại nhé.”

Đường dây điện thoại cắt.

❀ ❀ ❀

Trong phòng khách sạn, Bond ngủ ngon như một đứa trẻ trong cái

kén. Bữa tối của chàng do bồi phòng dọn chỉ có món trứng quấy và ba ly
whisky, sau đó là tắm nước thật nóng, như vậy đầu cần gì đến thuốc an thần
nữa.

Sáng dậy, chàng hăm hở tập thể dục, sáu mươi lần hít đất cùng những

động tác co giãn cho chân và lưng mà Wayland đã chỉ cho chàng khi còn ở
Barbados. Cô phục vụ phòng mang đến bữa sáng trong khi chàng kết thúc
bài tập, và chàng ngồi vào chiếc bàn bên cửa sổ, ăn miếng bánh gói trong
một cái khăn. Cà phê thì ngon, song chàng không bao giờ thấy hào hứng
với bánh sừng bò. Ít nhất thì cũng có thứ gì đó gần giống mứt cam.

Sau khi tắm, Bond mặc chiếc sơmi đi biển bằng vải bông ngắn tay,

quần đen và áo khoác thể thao. Chàng không biết quy định ăn mặc ở Câu
lạc bộ Thể thao Tennis như thế nào, song qua kinh nghiệm, chàng biết tại
những chỗ như thế này ở Pháp, người ta thường cố gắng ăn mặc kiểu người
Anh để qua mặt người Anh bằng những chiếc cravat của câu lạc bộ kẻ carô
lòe loẹt. Chàng đặt bộ đồ chơi tennis vào chiếc túi nhỏ và đi xuống, ra phía
cửa trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.