QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 59

“Thế em đặt cho anh bao nhiêu?”
“Chỉ 100 pound thôi.” - Scarlett thơ ngây nói. - “Và giờ đây em đang

thấy sợ đấy.”

“Em nói đúng.” - Bond nói. - “Thế nhưng em không được đi khỏi đây

đây.”

“Chẳng có gì làm em phải bỏ lỡ trận này cả. Em sẽ xem anh thi đấu từ

một nơi kín đáo đấy. Này nhìn kìa. Có phải xe của hắn đang tới không?”

Qua cánh cửa kính rộng, Bond nhìn thấy một chiếc Mercedes 300D

đen, phía sau tay lái là một gã đội mũ kê-pi. Chàng thấy chiếc xe dừng lại
sát bậc tam cấp, nơi gã lái xe thảy chùm chìa khóa cho người phục vụ rồi đi
vòng sang mở cửa sau.

Từ trong đó bước ra gã đàn ông trong ảnh của ông M, và đó cũng

chính là gã đàn ông chàng đã nhìn thấy ở Marseille. Hắn mặc chiếc sơmi
vải flanen trắng dài tay cùng chiếc quần màu xám và đeo độc một chiếc
găng trắng trên bàn tay trái quá khổ của hắn.

Bond quay người, chăm chú xem bảng thông báo trong lúc bọn đó đi

ngang qua, tiến về phía văn phòng. Scarlett đã lặn mất tiêu từ lúc nào.

Bond ngước nhìn hàng dãy những màn hình tivi treo trên tường đang

truyền hình trực tiếp những trận đấu diễn ra trên sân, cùng với tỉ số luôn
được cập nhật từ những đường truyền bên ngoài sân mỗi khi các đấu thủ
đổi giao bóng. Những kĩ thuật như thế này cũng hiếm, Bond biết, cả một
trường quay ở bên ngoài và như vậy sẽ rất tốn kém cho câu lạc bộ - hoặc
cho những thành viên, cách nào cũng vậy - hàng núi tiền.

Ngoài những trò thi đấu này, còn có các dịch vụ trong nhà ở khu liên

hợp nằm ngay dưới những sân tennis. Toàn bộ diễn biến của các trận đấu
đều có thể được theo dõi từ những hành lang bao xung quanh. Một phút
sau, Bond nghe có tiếng bước chân tới gần. Đó là gã đội mũ kê-pi.

“Tôi xin lỗi.” - Hắn nói bằng tiếng Anh. - “Ông Bond phải không ạ?

Tên tôi là Chagrin.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.