QUỶ SỨ CŨNG PHẢI DÈ CHỪNG - Trang 62

sân để kiểm tra chắc chắn rằng mọi thành viên của câu lạc bộ sẽ đều hài
lòng với sự chuẩn bị của họ.

“Sân số 4 đang rảnh, thưa Tiến sĩ Gorner.” - Một người trong bọn họ

chạy tới nói bằng tiếng Anh. - “Hay sân số 16 nếu sáng nay ngài thích sân
cỏ.”

“Không, tôi sẽ lấy sân số 2.”
“Sân ngài thường chơi ấy ạ?” - Anh ta hơi lo lắng. - “Sân đó lúc này

có người chơi rồi, thưa ngài.”

Gorner nhìn người quản lí sân như một ông bác sĩ thú y xem xét một

con ngựa già bị đau khớp sắp bị chích một mũi thuốc độc. Hắn nhắc lại thật
chậm, “Tôi sẽ lấy sân số 2.”

Một giọng trầm, nam trung, vẫn phảng phất những nguyên âm hơi

nặng của vùng Baltic trong một cách phát âm tiếng Anh rất học thức.

“D... dạ, dạ. Đương nhiên rồi ạ. Tôi sẽ nói bọn họ chuyển ngay sang

sân số 4 ạ.”

“Ông sẽ thấy mặt sân số 2 tốt hơn.” - Gorner nói với Bond. - “Và

người chơi sẽ không bị mặt trời làm chói mắt.”

“Tùy ông thôi.” - Bond đáp. Thật là một buổi sáng đẹp trời và lúc này

mặt trời cũng đã lên cao rồi.

Gorner lấy một hộp bóng tennis mới trên nóc tủ lạnh, thảy cho Bond

ba quả và giữ cho hắn ba quả. Chẳng cần đợi chỉ dẫn, hắn chọn ngay phía
sân bên kia, mặc dù Bond chẳng thấy có lợi thế gì ở phía đó cả. Họ chơi
khởi động trong vài phút và Bond tập trung tìm một nhịp đánh nhẹ nhàng
khéo léo. Bằng một cú tạt rộng thuận tay, chàng đánh trả quả bóng phía
trước mặt, và bằng một cú ve xoáy trái tay, chàng đáp trả ngay tức thì cú
giao bóng của Gorner. Chàng cũng để ý xem trong lúc này Gorner có để lộ
điểm yếu nào không. Hầu hết các đấu thủ đều che giấu các cú ve trái tay
trong khi khởi động, nhưng Bond đã đánh vài trái xa vào góc để Gorner
không có cơ hội né tránh. Hắn dễ dàng ve ngược tất cả từng quả một về
phía cuối bên sân của chàng. Thế nhưng phía thuận tay thì hắn lại không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.