QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 114

Thẩm Tiểu Nguyệt miễn cưỡng cười cười: "Các người cũng sống

không được."

"A." Dương Nguyên Nhất không phản ứng Thẩm Tiểu Nguyệt, Vương

Tiểu Hồng đè thấp vành nón, giơ ngón cái với cậu. Dương Nguyên Nhất
mỉm cười, bước nhanh hơn vượt qua Thẩm Hào. Không bao lâu, Bất Câu
Lâu liền xuất hiện trước mắt. Cậu ngẩng đầu nhìn lầu năm, ban ngày không
thấy được đèn Trường Minh lầu năm.

Trong lầu cực kỳ yên tĩnh, khi bọn họ đặt chân lên tầng năm, phát hiện

bên trong vây đầy người, nhưng không ai nói chuyện. Có mấy người đứng
bên ngoài, sắc mặt tái xanh, lại có hai người đột nhiên lao ra nôn mửa, gia
nhập đội ngũ của bọn họ. Giá sách trong phòng ngã xuống đất, lộn xộn,
khiến phía trước có một cái tủ quần áo đứng lặng bên tường cực kỳ nổi bật.

Hai người Dương Nguyên Nhất bước qua giá sách ngã xuống đất, đối

mặt là mùi máu tanh nồng xộc vào mũi. Máu tanh đầy đất và thịt nát trộn
lẫn với nhau, có vết đã khô, có vết diện tích quá lớn, lượng máu quá nhiều
chưa kịp khô.

Trước mắt là hai cổ thi thể đã hoàn toàn biến dạng, tứ chi cùng thân

thể nát vụn, nếu không phải phát hiện hai cái đầu căn bản không nhận ra
đây là hai cổ hài cốt.

Hai người này đúng là lão bá trông coi Bất Câu Lâu và người còn lại

mất tích lúc trước.

Thẩm tiên sinh nhìn chằm chằm mặt tường sợ hãi, nhìn thấy đám

người Dương Nguyên Nhất, lên tiếng trước để Thẩm Hào xử lý thi thể trên
đất. Sau đó trợn mắt nhìn Thẩm Tiểu Nguyệt: "Đi về."

Thẩm Tiểu Nguyệt nhìn chằm chằm, không chút khiếp sợ đối diện với

Thẩm tiên sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.