QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 344

Mưa phùn đổi hướng, trước đó là hắt về phía trước, hiện tại lại đổi

ngược, rõ ràng là cùng hướng gió biến thành ngược gió. Dương Nguyên
Nhất nghiêng tán dù ra trước mặt, phát hiện trong làn gió xuất hiện tiếng
cười giòn tan của trẻ con: “Có tiếng động.”

Triệu Gia Quang và Đậu Khải Nguyên biến sắc, nhìn bốn phía. Ngô

Úy lặng lẽ đứng lại chỗ, dỏng tai một lúc cũng nghe được tiếng, không khỏi
hơi đổi sắc, liếc mắt nhìn Dương Nguyên Nhất. Âm thanh kia, hắn cố gắng
lắm mới nghe được, Dương Nguyên Nhất lại phát hiện còn sớm hơn hắn.

Kèm theo tiếng gió mưa, âm thanh vốn yếu ớt như đang đến gần, càng

ngày càng gần, càng ngày càng rõ ràng, là âm thanh của một đám trẻ con.
Cùng hợp xướng vang lên, rõ ràng là âm thanh thanh thúy, tràn ngập chất
phác ngây thơ lại lộ ra vài phần biến hóa kỳ lạ quái dị.

Từ từ đến gần, liền nghe được đang hát cái gì.

“Tạo tạo tạo hoa thừng, quấn ngón tay thắt nút. Kéo dây, phác hình,

tạo chủng loại thật khôi hài.”

“Cậu tạo một móng gà, tớ tạo một sợi mì… Cậu tung dù nhảy xuống,

tớ tạo kéo và bình hoa…”

Đây là bài đồng dao, tên là

《 Phiên Thằng Dao 》.

Lúc nhỏ Dương Nguyên Nhất đã từng nghe trẻ con trong thôn vừa

chơi vừa hát tạo hoa thừng, tạo rất nhiều chủng loại. Vốn là đồng dao phổ
biến thậm chí là quen thuộc, lại tự dưng làm người khác cảm thấy không rét
mà run.

Đổng Dũng Phong đột nhiên há mồm thở dốc, lồng phực phập phồng

kịch liệt, âm thanh như xé gió, khó khăn bật ra. Trong mắt, trên mặt đều là
vẻ sợ hãi, hắn mở cửa xe la lên: “Đồng dao! Là đồng dao khủng bố này!
Ban đầu chúng tôi nghe thấy tiếng đồng dao này, liên tục phát sinh chuyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.