QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 385

Lúc này Dương Nguyên Nhất mới phát hiện trong tay bọn họ ôm hai

bình tro cốt, chỉ thấy hai người kia nghe theo phân phó đi tới cửa chính
điện nhà thờ tổ, đổ tất cả tro cốt trong bình vào rãnh rất hẹp, cái rãnh này
ôm lấy toàn bộ chính điện, bọn họ đổ tro cốt xong rồi quay lại nói với Chu
Mạo Tài: “Thiếu tro cốt, phải nhiều thêm một chút nữa.”

Chu Mạo Tài trừng mắt: “Gấp cái gì? Còn có bốn người chưa chết, đợi

thêm vài ngày đi.”

Một trong hai người nói: “Phía sau chính điện có khe hở chưa được

lấp đầy, phải bổ sung mới được.”

Chu Mạo Tài suy nghĩ một lúc rồi nói: “Không phải còn có người sao?

Đốt cháy hắn, dùng tro cốt đó bổ sung.”

Hai người nhìn nhau, chần chừ nói: “Thế nhưng người nhà hắn không

chịu.”

‘Người’ trong miệng Chu Mạo Tài là đang ám chỉ người dân trong

trấn hai ngày trước nuốt ngàn kim tử vong, người nhà của hắn đã sống
nhiều năm trong trấn, nhất định không chịu hỏa thiêu người thân của họ.
Bởi vì bọn họ biết tro cốt bị đốt cháy sẽ bị lãng phí, ném vào rãnh mặc cho
gió táp mưa sa, đó là muốn hồn phi phách tán.

Chu Mạo Tài nổi giận: “Bọn họ không chịu, bộ các người không biết

cướp sao?! Để bọn họ suy nghĩ kỹ đi, rốt cuộc là tro cốt người chết quan
trọng hay mạng sống của người dân quan trọng!”

Bọn họ dạ dạ vâng vâng, Chu Mạo Tài ngẩng đầu nhìn điện thờ đặt hũ

tro cốt trong chính điện: “Bỏ vào hũ tro, thắp hai nén nhang. Đừng nói
không ai thờ cúng, coi như là chút tâm ý hiếu kính.”

Miệng hắn thì nói như vậy, gương mặt cũng cực kỳ trung hậu, nhưng

chỉ sai hai người đi vào, bản thân hắn lại đứng bất động tại chỗ. Trong lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.