QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 388

theo rất nhiều tiền của. Bọn họ thấy hơi tiền nổi máu tham, giết người mẹ,
phân chia tài sản.”

Dương Nguyên Nhất: “Cô bé còn sống đâu?”

Ngô Úy: “Sống thêm năm năm.”

Dương Nguyên Nhất: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Ngô Úy: “Bởi vì lúc đó cô bé còn nhỏ, dân trong trấn giết người mẹ,

thương cảm cảnh mồ côi nên để cô bé sống. Cô bé bị giam tại nhà thờ tổ bỏ
hoang năm năm, sau đó mới bị giết chết.”

Triệu Gia Quang khinh thường: “Lòng thương cảm dối trá.” Những

người còn lại phụ họa.

Dương Nguyên Nhất: “Nếu như cô bé chính là ‘Oán linh’ như Chu

Cầm từng nói, vậy tại sao lại liên quan đến đồng dao khủng bố?”

Ngô Úy: “Đồng dao kinh khủng được truyền ra từ cô bé này, trấn Hòa

Bình chỉ là một trấn nhỏ vô cùng phong kiến, mẹ của cô bé kia từng ở nước
ngoài, ba là quân phiệt. Cho nên mẹ dạy cô bé hát đồng dao của các quốc
gia, mà cô bé bị giam trong nhà thờ tổ, lén dạy mấy đứa trẻ hát những bài
đồng dao này. Vài năm sau, câu chuyện phía sau những đồng dao này bị
truyền ra ngoài, lại thông qua miệng cô bé, những người có tật giật mình
bắt đầu sợ hãi. Bọn họ giết cô bé, dùng vài biện pháp tính áp chế oán linh
của cô bé trở về trả thù.”

Dương Nguyên Nhất: “Lột da cô bé ấy?”

Ngô Úy vô cùng kinh ngạc: “Cậu tra được cái gì?”

Dương Nguyên Nhất lấy con rối trong balô ra, bỏ lên bàn để mọi

người xem: “Đây là da người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.