QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 389

“Đậu má!” Đậu Khải Nguyên vừa cầm con rối lên, nghe vậy sợ đến

mức ném con rối xuống: “Chả lẽ khùng điên đến mức đó?”

Nữ sinh trong nhóm Tưởng Thành Thiên chần chờ nói: “Đây không

phải là một trong các con rối được đặt trong chính điện nhà thờ tổ sao?”

Những người còn lại hỏi cô: “Lúc trước cậu từng thấy rồi hả?”

Nữ sinh gật đầu: “Trong chính điện có đặt mấy hũ tro, đứng xa xa bên

ngoài nhìn đã cảm thấy rất âm trầm. Tớ lớn gan nên vào xem… Tớ nhớ có
tổng cộng bảy con rối, giống như thật, đứng cùng mấy hũ tro trông rất đáng
sợ.”

Dương Nguyên Nhất: “Tôi trộm một con rối, lúc về thì gặp Chu Mạo

Tài và hai người khác đổ tro cốt người chết vào cái rãnh bên ngoài chính
điện.”

Tưởng Thành Thiên: “Tro cốt hai người nào?”

Dương Nguyên Nhất: “Tài xế và người trong trấn bị Thực Nhân Cơ

gặm nửa người, bọn họ đã bị hỏa thiêu.”

Tưởng Thành Thiên hết khiếp sợ rồi chuyển sang phẫn nộ: “Đám súc

sinh!”

Nhân dân Trung Hoa luôn thành kính với cái chết, vì vậy đối với thi

thể, tro cốt đều là đối xử cẩn thận, hoặc là an táng trong đất, hoặc là đặt
trong miếu thờ. Cái kiểu đổ tro cốt vào rãnh, giẫm đạp lên người chết làm
kẻ khác rất phẫn nộ.

Ngô Úy cầm lấy con rối cao nửa mét, lúc đó cô bé bị giết dường như

mới mười hai, mười ba tuổi, da của cô bé không đủ để bọc bảy con rối.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.