QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 392

tách ra, sau khi đi được một đoạn thì lấy điện thoại ra xem giờ, khoảng tám
giờ sáng.

Liếc mắt nhìn cột sóng và mục thông báo tin nhắn trong điện thoại,

không có gì cả.

Sau khi nhìn một lúc lâu, cậu cất di động vào túi, tiếp tục đi về phía

trước. Trong tai chỉ toàn là tiếng mưa rơi và tiếng bước chân của mình, dần
dần, xuất hiện một âm thanh khác, từ xa đến gần ——

“Tạo tạo tạo hoa thừng, quấn ngón tay thắt nút. Kéo dây, phác hình,

tạo chủng loại thật khôi hài.”

“Cậu tạo một móng gà, tớ tạo một sợi mì… Cậu tung dù nhảy xuống,

tớ tạo kéo và bình hoa…”

Dương Nguyên Nhất dừng bước, xoay người nhìn về phía ngõ hẻm lót

đá xanh. Cuối ngõ truyền đến tiếng ca dao và bước chân chỉnh tề của mấy
đứa trẻ kỳ quái, bọn chúng đi ra, giống như ngày đầu tiên gặp nhau, từ
trong mưa chạy đến.

Bất đồng là lúc này, trên áo mưa của chúng nó nhuộm đầy máu tươi,

nước mưa không thể rửa trôi máu tươi đen ngòm. Bọn chúng nhìn thấy
Dương Nguyên Nhất thì lập tức dừng lại, mỉm cười đầy quỷ quái rồi chạy
tới hỏi: “Anh ơi, tay ai khéo nhất?”

Dương Nguyên Nhất lẳng lặng nhìn mấy đứa trẻ này, lui ra phía sau

hai bước, vòng qua bọn chúng đi về phía trước. Mấy đứa trẻ ở phía sau, yên
tĩnh, đồng loạt quay đầu nhìn cậu đăm đăm, mặt không cảm xúc, kỳ lạ khó
hiểu.

Rẽ vào một ngõ khác, trước mặt là một căn nhà cũ, cửa đóng kín.

Dưới mái hiên dùng móc sắt treo một thi thể, thi thể đã bị mổ bụng, ruột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.