QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 483

ngoài hành động cũng có thể. Vấn đề duy nhất chính là dị văn, có thể là
một dị dạng.”

“Nếu như là thi thể dị dạng, lại không có ai đến lãnh, bệnh viện sẽ có

ghi chép lại. Hay là đến nhà xác xem thử đi.” Dương Nguyên Nhất nói
xong liền gọi cho tổ trưởng Lại, dù sao không có giấy tờ mà muốn vào nhà
xác, tám chín phần mười sẽ bị đuổi ra.

Tổ trưởng Lại ở đầu dây bên kia sảng khoái đáp ứng, nhanh chóng giải

quyết chuyện này, chỉ chốc lát sau liền có người đến dẫn bọn họ đến nhà
xác. Đó là một người trung niên, trông coi nhà xác gần hai mươi năm, từ
thực tập đến khi thầy hướng dẫn về hưu cho đến khi bản thân cũng sắp về
hưu. Hắn đi trước dẫn đường, thỉnh thoảng quay đầu lại lén quan sát hai
người Dương Nguyên Nhất.

Dương Nguyên Nhất thấy hắn nhìn lén, cậu bèn mỉm cười thân thiện.

Người trung niên hơi sửng sốt, nhanh chóng đáp lại bằng một nụ cười
ngượng ngùng, chủ động giải thích: “Gần đây trong nhà xác không có thi
thể mới, tôi tưởng hai người đến nhận xác.”

Dương Nguyên Nhất: “Chúng tôi đang tìm một thi thể mấy chục năm,

không biết nó ở đâu, chỉ có thể đến nhà xác từng bệnh viện tìm kiếm.”

Người nọ kinh ngạc: “Rất khó… Chậc —— hai mươi năm?” Hắn lắc

đầu: “Có lẽ là không tìm được, không bệnh viện nào nuôi thi thể không ai
đến nhận hơn hai mươi năm. Một chỗ trong nhà xác một năm tốn hết mấy
vạn, hai mươi năm… Ắt hẳn là gần trăm vạn. Không thể nào, hai người tìm
không được đâu.”

Dương Nguyên Nhất: “Dù sao cũng phải tìm thử, lẽ nào trong bệnh

viện này không có thi thể đã lâu không ai đến nhận sao?”

Người trung niên trả lời: “Tất nhiên là có. Bệnh viện nào cũng có,

đành chịu thôi, pháp luật quy định không thể vứt bỏ những thi thể này, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.