QUỶ SỰ VÔ TẬN - Trang 484

có thể lưu trữ.”

Dương Nguyên Nhất: “Thi thể lâu nhất là bao nhiêu năm?”

Người trung niên: “Bảy năm, rất lâu rồi, là thi thể nữ. Thế nào? Hai

người muốn tìm xác nữ hả?”

Dương Nguyên Nhất: “Chú dẫn chúng tôi đi xem thử, thi thể để thời

gian dài, không ai đến nhận.”

Người trung niên liếc mắt nhìn hai người, không phản đối. Bọn họ đến

tầng hầm hai, không có thang máy, phải đi cầu thang bộ. Nhà xác ở tầng ba,
càng đi xuống càng nóng, đó là nguyên nhân nơi này phải bật điều hòa
quanh năm. Ánh đèn trắng bệch, ba người đổ bóng rất dài. Hành lang vắng
vẻ, chỉ có tiếng bước chân của hai người.

Người trung niên hoảng hốt, rõ ràng là ba người, sao lại chỉ có tiếng

bước chân của hai người? Hắn sợ hãi, quay đầu lại len lén quan sát thì phát
hiện cả ba người đều có bóng mới miễn cưỡng thở phào nhẹ nhõm. Có thể
là có vài người bước rất khẽ, không có âm thanh cũng là chuyện bình
thường.

Ngụy Diên Khanh bỗng dưng ngẩng đầu, nhìn đường ống thông gió

trên trần nhà. Đường ống đen như như mực, từ dưới nhìn lên không thấy
quang cảnh bên trong. Thế nhưng nếu đổi ngược vị trí, trốn trong đường
ống thông gió sẽ có thể dễ dàng nhìn thấy người phía dưới, lại không bị
phát hiện.

“Cái xác nữ bảy năm kia chết như thế nào?” Ngụy Diên Khanh dời

mắt, lạnh nhạt hỏi hắn.

Người trung niên ngớ ra: “Hỏi tôi hả?”

“Ừ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.