QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG - Trang 124

Lúc tôi phát hiện Trần Hải cũng không phải là đơn giản tìm chỗ yên

tĩnh một chút, mà là hướng về cổng trường chạy, tôi biết ngay chuyện thật
sự hỏng rồi. Dự cảm không rõ này linh nghiệm sao?

Chưa bao giờ cho mình là người tốt, lại càng không cần đề cập tới

chuyện hy sinh vì nghĩa. Trong mắt tôi, chuyện đó rất khó hiểu đấy.

Thế nhưng, tôi lại làm. Lúc ấy tôi rốt cuộc nghĩ như thế nào chứ? Có

phải nói, kỳ thật tôi cái gì cũng không muốn? Rốt cuộc sự kích động này
của tôi từ đâu có? Chẳng lẽ, thật ra động lực căn bản không phải do tôi, mà
do “nó”, và tính mạng của tôi thế là xong? Thì ra người thứ ba là tôi?

Bị xe taxi đánh bay thật sự ngắn lắm, ngắn đến mức tôi còn chưa nhìn

ra trời là màu gì thì đã nhắm mắt lại rồi. Cũng chóng mặt lắm, trí nhớ trống
rỗng.

Lúc tôi rơi xuống đất, bên tai chỉ có âm thanh mông lung. Tiếng mọi

người nghị luận, tiếng kêu sợ hãi, còn có tiếng la của Ninh Phàm Kỳ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.