QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG - Trang 125

QUỶ THI ĐỘC HƯƠNG

Cốt Cốc

www.dtv-ebook.com

Chương 21: Tiếng Khóc Dưới Sấm Vang

Im lặng, hoàn toàn im lặng. Không có gió, không có dấu vết lưu động,

không khí giống như đã đọng lại.

Bầu trời bao la mịt mờ tăm tối, lỗ hổng mênh mông đan xen giữa xanh

xẫm và xám đen, tràn ngập thê lương không tiếng. Ngay cả cỏ trên đất,
cũng như vật chết, không có hơi thở của sự sống.

Vì sao mình lại ngồi nơi đây? Vì sao xung quanh chỉ có mộ bia, gần

gần xa xa, liên tiếp nối liền liên tiếp? Phải ở đây đến bao lâu? Vì sao lại
không thể cử động? Nơi này là đâu? Tôi tại sao lại ở đây? Hơn nữa, tôi… là
ai?

Dường như đã qua cả thế kỷ, lại dường như chỉ trải qua trong phút

chốc, chỉ có vài giây thôi.

“Ầm ầm!”

Một tiếng rền trời từ xa vọng lại, dọa tôi co rúm cả người. Hóa ra, là

sét đánh mà thôi.

Sau đó, từng đợt tia chớp lóe mắt nhoáng lên liên hồi, để theo đấy, là

tiếng kêu la thất thanh của tôi:

Aaaaaaa–

Thực tế, không hề có âm thanh nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.