QUỶ VƯƠNG KIM BÀI SỦNG PHI - Trang 370

Trời ạ! Nhìn người nọ, Phúc Nhĩ không nhịn được ở trong lòng tán

thưởng. Thái tử nhà mình đã là thiên nhân chi tư* rồi, không nghĩ tới cõi
đời này còn có người xuất trần thoát tục hơn như vậy. Không chỉ có Phúc
Nhĩ, ngay cả Minh Nguyệt Thịnh khi nhìn thấy hồng y nam tử, tim cũng
đập nhanh hơn hai nhịp. Bất quá, đối phương không lớn lắm, chỉ có thể
xem là thiếu niên. (*người có dung mạo tuấn mĩ xinh đẹp)

Thiếu niên này, ước chừng mười lăm, sáu tuổi. Nhìn từ xa, giống như

thần tiên hạ phàm, xuất trần thoát tục, phiêu dật dị thường. Nhìn gần, thì
mày ngài mắt phượng, chiếc mũi xinh đẹp, môi anh đào, da thịt thì nõn nà,
mặt như hoa đào, linh hoạt trong sáng, không nhiễm một hạt bụi nào.

Mặc dù một thân hồng y nóng bỏng, lại không chút nào ảnh hưởng đến

khí chất trên người, ngược lại màu hồng yêu dị kia càng thêm tô đậm khí
chất bất phàm của hắn. Mà giữa mi tâm thiếu niên này chấm một nốt chu sa
màu đỏ tươi đẹp, khiến cho tiên khí trên người hắn, còn thêm một tia mê
luyến dưới trần gian, khiến hắn trông như nửa người nửa tiên.

Chắc chắn, thế ngoại tiên nhân chính là bộ dáng này a! Trong lòng Minh

Nguyệt Thịnh bỗng sinh ra ý nghĩ như vậy.

“Vụt—-” Khi Minh Nguyệt Thịnh còn đang thất thần, thiếu niên kia tựa

như một trận gió, đi tới trước mặt hắn, quạt ngọc đặt trên huyết mạch ở cổ
hắn, “Thái tử, thất thần, sẽ mất mạng !”

“Lớn mật!” Thấy thiếu niên vô lễ như vậy, Phúc Nhĩ hét lớn một tiếng,

hai tay nắm lại, đánh úp về phía sau lưng thiếu niên

“Nhìn không ra, lão bá lại là cao thủ!”

Thiếu niên cười một tiếng, như mộng như ảo, thân ảnh biến mất không

còn thấy bóng dáng tăm hơi, đợi Phúc Nhĩ kịp phát hiện, ngọc phiến* đã
đặt trên cổ họng hắn, nếu thêm nửa phân, đầu hắn sẽ rơi xuống đất. (*quạt
ngọc)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.