QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 103

lúc này cậu đã cao trên một mét tám và vẫn còn đang tuổi lớn, nên chẳng ai
dám nói ra điều đó.

Về trại khoảng tuần lễ thì cậu gặp một bà già. Trên đường từ nơi ăn sáng

trở về, cậu thấy bà đẩy chiếc xe đạp chở đầy báo ngược lên đồi. Khi bà đi
qua gần cổng trại, cậu không nhìn rõ mặt vì bà trùm khăn kín đầu, có lẽ cho
khỏi lạnh. Bà bắt đầu phân phát báo, trước tiên là cho số sĩ quan, sau đó là
ở khu nhà của các hạ sĩ quan. Lubji chạy qua sân, đi theo bà, hy vọng bà sẽ
nhờ cậu giúp. Khi đã phát hết túi báo trên xe, bà trở lại phía cổng trại. Khi
bà đi ngang qua, Lubji nói to, “Chào bà”. “Chào cậu”, bà đáp, ngồi lên xe
đạp đi, không nói gì thêm.

Sáng hôm sau, Lubji không ăn sáng mà đứng ngay ở cổng trại nhìn

xuống đồi. Trông thấy bà đẩy xe báo lên dốc, cậu chạy xuống giúp trước
khi lính gác kịp ngăn lại. “Chào bà”, cậu chào, tay nắm lấy xe đạp đẩy giúp
lên. “Chào cậu”, bà trả lời, “Tên tôi là Sweetman. Hôm nay cậu thế nào?”.
Lubji hẳn đã trả lời nếu cậu hiểu được bà đang nói gì.

Trên đường đi, cậu xăng xái ôm đống báo cho bà. Một trong những từ

đầu tiên mà cậu học được là “báo”. Sau đó, cậu đặt cho mình nhiệm vụ mỗi
ngày phải học mười từ mới. Đến cuối tháng, lính gác cổng chẳng cần để ý
khi Lubji đi qua cổng mỗi buổi sáng giúp người đàn bà đẩy xe lên dốc.

Đến tháng thứ hai, sáng sáng, lúc sáu giờ, cậu đã ngồi ở cửa hàng của bà

Sweetman, sắp xếp các loại báo đúng thứ tự trước khi đẩy xe báo lên đồi.
Khi bà đề nghị được gặp người phụ trách trại vào đầu tháng thứ ba, vị thiếu
tá đã nói với bà là không thấy có gì trở ngại trong việc để Hoch làm việc
giúp bà một vài tiếng mỗi ngày tại cửa hàng, miễn là cậu ta về trại trước
giờ điểm danh.

Bà Sweetman nhanh chóng phát hiện ra rằng cửa hàng của bà không

phải là quầy báo đầu tiên mà cậu thiếu niên này làm việc, vì vậy bà để mặc
cậu sắp xếp lại các giá sách, lịch giao báo và một tháng sau thì trông luôn
cả việc thu tiền. Bà không ngạc nhiên khi thấy sau một vài tuần, theo gợi ý
của Lubji, số tiền bà thu được lần đầu tiên đã cao hẳn lên kể từ năm 1939.
Khi cửa hàng vắng khách, bà giúp Lubji học tiếng Anh bằng cách đọc cho
cậu nghe những bài trên trang nhất của tờ Citizen. Sau đó Lubji đọc lại cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.