QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 139

quá sức, thì bố còn sống lâu đấy. Về lâu dài, con sẽ giúp được bố nhiều nếu
con học được nghề làm báo ở phố Fleet hơn là quay về quẩn chân bố. Bây
giờ bố sẽ gọi ngay cho bác Beaver. Con nhớ trong ngày hôm nay gọi cho
bác ấy”.

Chiều hôm đó, Keith viết cho Hầu tước Beaverbrook một lá thư và ba

tuần sau ông chủ báo Express đồng ý tiếp con trai Hầu tước Graham mười
lăm phút.

Keith đến ngôi nhà ở Arlington sớm mười lăm phút và đi đi lại lại bên

nhà thờ Thánh James mấy phút trước khi bước vào một khối nhà đồ sộ.
Anh phải đợi thêm khoảng hai mươi phút nữa truớc khi cô thư ký đưa anh
vào gặp Hầu tước Beaverbrook trong một văn phòng rộng trông ra khuôn
viên Thánh James.

“Cha cậu thế nào?” Đó là câu đầu tiên ông hỏi.
“Thưa ngài, cha tôi khoẻ!” Keith trả lời, vẫn đứng trước bàn vì chưa

được mời ngồi.

“Và cậu muốn nối nghiệp cha?” Ông già hỏi, ngước nhìn anh.
“Thưa ngài, vâng ạ”.
“Vậy thì được rồi. Sáng mai đúng 10 giờ cậu có mặt tại Văn phòng của

Frank Butterfield tại tòa báo Express. Anh ta là phó Tổng biên tập cừ khôi
nhất phố Fleet. Còn hỏi gì nữa không?”.

“Dạ thưa, không”.
“Tốt. Nhớ cho tôi gửi lời hỏi thăm cha cậu”. Ông ta cúi đầu, có nghĩa là

cuộc hội kiến kết thúc. Ba mươi giây sau, Keith xuống tới nhà thờ, tự hỏi
không biết mình đã gặp hay chưa?

Sáng hôm sau, anh đến trình diện Frank Butterfield tại phố Fleet. Tay

phó Tổng biên tập hình như không lúc nào ngừng chạy từ phóng viên này
đến phóng viên khác. Keith cố theo cho kịp, và không lâu sau đó hiểu được
tại sao ông ta lại những ba lần ly dị. Ít người đàn bà nào tỉnh táo mà lại có
thể chấp nhận một lối sống như thế. Tối nào cũng vậy, chỉ trừ thứ Bẩy,
Butterfield mang tờ báo vào giường và đó là một người tình không khoan
nhượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.