QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 254

tới. Vì vậy nếu anh làm ngược lại, tôi còn kiếm được nhiều hơn một ngàn
đôla”.

“Anh đúng là đồ ma giáo”, Max nói. “Tôi đồng ý, anh bạn”. Anh ta chìa

tay qua bàn.

Armstrong bắt tay trước thoả thuận thứ hai mà anh có được tối đó.

***

Ba tuần sau, đại úy Sackville lên máy bay về Bắc Carolina. Anh ta

không phải trả gì, ngoài mấy đôla thua trong những ván bài cuối cùng họ
chơi với nhau. Ngày đầu tháng sau, thiếu tá Bernie Goodman đến thay cho
anh ta.

Armstrong đi xe đến khu vực của Mỹ chiều hôm đó để thăm Julius

Hahn. Ông này trao cho anh bản hợp đồng đã ký.

“Tôi không hiểu anh làm thế nào”, Hahn nói, “nhưng tôi phải thú nhận

rằng lời anh nói Chúa đã nghe được”.

Họ bắt tay.
“Tôi mong đợi giữa hai ta sẽ có quan hệ đối tác lâu dài, thân thiện”,

Armstrong nói trước khi đi. Hahn chỉ im lặng.

Khi về nhà tối hôm đó, anh nói với Charlotte rằng giấy tờ xuất ngũ của

anh cuối cùng cũng đã xong và họ có thể rời Berlin vào cuối tháng. Anh
cũng cho vợ biết rằng anh đã được quyền thay mặt Hahn trong các dịch vụ
phát hành ở nước ngoài, có nghĩa là anh có thể bắt tay vào việc ngay khi
bước chân xuống phi trường London. Anh bắt đầu đi quanh phòng, đưa ra
hết ý tưởng này đến ý tưởng khác, nhưng Charlotte không có gì để phàn
nàn vì quá vui mừng khi sắp được rời Berlin. Cuối cùng khi họ ngừng nói
chuyện, nàng nhìn anh và nói: “Ngồi xuống đi, Dick, vì em cũng có điều
muốn nói với anh”.

***

Armstrong hứa với trung úy Wakeham, binh nhì Benson và Sally rằng

họ dứt khoát sẽ có việc khi về nước và tất cả đều nói sẽ liên hệ ngay với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.