QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 253

Hahn vẫn im lặng một lát nữa. “Tôi không thể nói gì hơn”, cuối cùng

ông ta bảo. “Nếu tay đó cuối tháng rời khỏi nước này, tôi sẽ ký bản hợp
đồng có lợi cho ông”.

Hai người đứng dậy bắt tay nhau.
“Tôi phải đi đây”, Armstrong nói. “Vẫn còn một số người tôi phải gặp,

nhiều việc phải làm nếu tôi muốn Sackville bị điệu về Mỹ trong ba tuần
tới”.

Hahn chỉ đứng đó gật đầu.
Armstrong cho lái xe về, còn anh đi bộ qua sáu dãy nhà, đến chỗ

Sackville chơi bài. Trời lạnh làm đầu óc anh tỉnh táo, và khi đến, anh đã
chuẩn bị thực hiện giai đoạn hai của kế hoạch.

Max sốt ruột tráo bài. “Hãy tự rót lấy bia mà uống, anh bạn”, anh ta nói

khi Armstrong ngồi vào bàn, “bởi vì tối nay anh sẽ thua”.

Hai tiếng sau, Armstrong được 80 đô, còn Max liếm môi suốt cả buổi

tối. Anh ta tu một hơi bia dài trong khi Armstrong trộn bài. “Không thể
nghĩ được rằng đến cuối tháng mà Hahn vẫn còn đứng vững, tôi phải mất
cho anh một ngàn đôla, và nó sẽ làm tôi cháy túi”.

“Đến lúc này, tôi thấy điều đó quá rõ”, Armstrong nói, chia cho Max

một lá bài. “Nhưng với anh, tôi phải nói có những tình huống tôi sẵn sàng
để anh thôi cược”.

“Nói xem, tôi phải làm gì?” Max để bài úp xuống bàn. Armstrong giả bộ

tập trung vào bài trên tay, không nói gì.

“Gì cũng được, Dick. Tôi sẵn sàng làm bất cứ việc gì”. Max ngừng lại.

“Chỉ thiếu nước giết bọn Đức nữa thôi”.

“Cho ông ta sống thì sao?”.
“Tôi không hiểu”.
Armstrong úp bài xuống, nhìn qua bàn. “Tôi muốn anh cho Hahn có đủ

điện, giấy mà ông ta cần và giúp đỡ mỗi khi ông ta gọi về văn phòng anh”.

“Nhưng sao bỗng dưng anh lại đổi ý thế?” Max hỏi, giọng ngờ vực.
“Đơn giản thôi, Max. Vì tôi đánh cược với mấy thằng bạn ở khu vực của

Anh. Tôi đánh cược là Hahn sẽ vẫn còn hoạt động trong vòng một tháng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.