QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 255

anh khi có giấy tờ xuất ngũ.

“Cậu đã làm được bao nhiêu là việc cho chúng tôi ở Berlin, Dick ạ”, đại

tá Oakshott nói. “Thực tế là tôi không biết lấy ai thay cậu bây giờ. À này.
Sau cái ý tưởng rất thông minh của cậu sáp nhập hai tờ Der Telegraf và Der
Berliner, chúng tớ cũng chẳng cần phải làm gì thêm”.

“Rõ ràng là nó phải như thế, thưa ngài. Tôi xin nói thêm là tôi rất sung

sướng được làm việc dưới quyền ngài”.

“Cảm ơn cậu, Dick”. Ông hạ giọng. “Tôi cũng sắp được giải ngũ rồi.

Khi đã trở lại dân sự, cho tôi biết, thấy được việc gì phù hợp với thằng lính
già này nhé”.

Armstrong chẳng buồn đến thăm Arno Schultz, nhưng Sally nói rằng

Hahn đã cho ông ta làm Tổng biên tập của tờ báo mới.

Người cuối cùng Armstrong ghé thăm trước khi cởi bỏ quân phục là

thiếu tá Tulpanov và lần này anh ta mời anh ở lại ăn trưa.

“Cái cú anh làm với Hahn ngoạn mục thật, Lubji ạ”, Tulpanov nói, chỉ

tay mời anh ngồi, “cho dù chúng tôi nhìn từ xa”. Một người phục vụ rót
rượu vodka, và tay thiếu tá Nga nâng cao cốc.

“Cảm ơn anh”, Armstrong đáp lễ. “Còn phần đóng góp của các anh cũng

không nhỏ”.

“Có gì đâu”, Tulpanov nói, đặt lại cốc xuống bàn. “Nhưng không phải

lúc nào cũng như thế đâu, Lubji”. Armstrong nhướng mày. “Anh có thể có
quyền phát hành đối với các ấn phẩm nghiên cứu khoa học của Đức, nhưng
chẳng mấy lúc nữa nó sẽ quá lỗi thời, và lúc đó anh sẽ phải cần đến những
tài liệu mới nhất của Nga. Đó là nếu anh muốn là người đi đầu trong trò
chơi này”.

“Đổi lại anh muốn gì?” Armstrong hỏi, xúc một thìa trứng cá.
“Thôi, hãy biết vậy đã, Lubji. Thỉnh thoảng tôi sẽ liên hệ với anh”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.