QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 314

“Chúc ông may mắn.” Hallet nói. “Và hãy cho tôi gửi lời hỏi thăm

Charlotte”.

Sally bước vào phòng, theo sau là một cô gái tóc vàng, cao và mảnh dẻ

trong chiếc váy ngắn mà chỉ những người có đôi chân thon thả mới dám
mặc.

“Tôi vừa bắt tay tiến hành một vụ giao dịch hết sức quan trọng.”

Armstrong hạ giọng.

“Tôi hiểu,” Stephen nói. “Xin đảm bảo là tôi sẽ luôn sẵn sàng.”
Armstrong đặt ống nghe xuống và mỉm cười với cô nhân viên hợp đồng.
“Đây là cô Sharon. Tôi vừa bảo cô ấy đây sẽ chỉ là thời gian thử thách,

và ông sẽ để cô ấy đi sau năm ngày,” Sally nói. “Tôi sẽ trở lại với việc đầu
tiên trong buổi sáng ngày mai”.

Cái nhìn của Armstrong dừng ở gót chân Sharon và từ từ lướt lên trên.

Thậm chí anh chẳng thèm nhìn Sally khi cô nói. “Hẹn gặp ông ngày mai.”

***

Townsend đã đọc xong bài báo trên tờ Daily Mail, anh quay ghế lại và

nhìn chằm chằm qua tờ Sydney Harbour. Đó là bức chân dung không tô vẽ
sự lớn mạnh của Lubji Hoch, và mong muốn của anh ta để được thừa nhận
là ông vua báo chí ở Anh. Họ đã dùng nhiều lời trích dẫn từ những cộng sự
của Armstrong ở King’s Own Regimen, từ những người Đức đã tình cờ bắt
gặp anh ta ở Berlin, và từ những nhân viên cũ.

Có một điểm nhỏ trong bài báo không được lấy ra từ bản tiểu sử sơ lược

mà Kate đã viết cho tờ Sunday Continent vài tuần trước. Townsend biết rất
ít người Úc quan tâm đến cuộc đời của Richard Armstrong. Nhưng bài báo
sẽ được đặt trên bàn tất cả các Tổng biên tập ở phố Fleet trong vài ngày, và
sau đó nó sẽ là chủ đề duy nhất trước khi nó được tái hiện một phần hoặc
toàn bộ trong các cuộc đàm tiếu của giới xuất bản Anh. Anh chỉ không biết
là tờ báo nào sẽ in lại nó đầu tiên.

Anh biết rằng chẳng chóng thì chầy Armstrong cũng khám phá ra nguồn

gốc của bài báo, điều này thậm chí còn làm anh dễ chịu hơn. Ned Brewer,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.