QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 312

Armstrong thấy khó tập trung vào bữa ăn - mặc dù người khách của anh

là một Bộ trưởng - vì anh còn mãi hình dung việc trở thành ông chủ của tờ
Globe. Trong mọi trường hợp, anh đã nghe thấy rằng vị Bộ trưởng đặc biệt
này sẽ bị cách chức ngay khi Thủ tướng tiến hành cải tổ nội các. Ông ta
hoàn toàn chẳng lấy làm tiếc khi Thủ tướng nói rằng ông ta phải ra đi sớm,
vì tối nay Bộ của ông ta sẽ phải trả lời chất vấn của Quốc hội. Armstrong
gọi thanh toán.

Anh nhìn theo vị Bộ trưởng vụt qua trên chiếc xe riêng, và hy vọng

người nghèo không dùng nó như thế. Khi vào ngồi trên chiếc ghế sau xe,
những ý nghĩ của anh lại quay về với tờ Globe.

“Xin lỗi ông.” Benson nói, liếc nhìn gương chiếu hậu.
“Cái gì?” Armstrong gắt.
“Ông muốn tôi tìm hiểu về cô gái”.
“À, ừ”, giọng Amstrong chùng xuống.
“Cô ấy là nhân viên hợp đồng, tên là Sharon Levitt, thay thế cho thư ký

của ông Wakeham đang nghỉ phép. Cô ấy mới vào được khoảng một hai
tuần.”

Armstrong gật đầu. Khi anh ra khỏi thang máy và vào phòng, anh thất

vọng khi thấy cô Sharon không còn ngồi ở chiếc bàn trong góc. Sally theo
anh vào phòng, tay nắm chặt cuốn lịch làm việc và một tập giấy. “Nếu ông
hủy bỏ buổi phát biểu với SOGAT vào tối thứ Bảy,” cô mở đầu, “và bữa ăn
trưa với vợ ông vào ngày Chủ nhật…” Armstrong thô bạo khoát tay.

“Đó là ngày sinh nhật bà ấy.” Sally nhắc khẽ.
“Hãy gửi cho cô ấy bó hoa, tới Harrods chọn một món quà và nhắc tôi

hôm đó gọi điện cho cô ấy.”

“Và không nghỉ tất cả những ngày cuối tuần…”
“Thế Alexander Sherwood thì sao?”
“Tôi đã gọi cho thư ký của ông ta ngay trước bữa trưa. Và tôi ngạc nhiên

thấy ông ấy đích thân gọi lại mấy phút sau đó”.

“Và sao?” Armstrong hỏi.
“Thậm chí ông ấy chẳng hỏi tại sao ông muốn gặp ông ấy, mà chỉ hỏi

liệu ông có muốn ăn trưa với ông ấy vào lúc một giờ ngày thứ Bảy, tại căn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.