QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 341

anh dùng những giờ còn lại đi dạo quanh tàu và kết thúc ở phòng ăn. Người
quản lý nhà ăn mỉm cười với người đàn ông gầy gò, ăn mặc không được
thích hợp lắm khi anh ta bước vào gian phòng rộng rãi, trống trải đang
được chuẩn bị cho bữa tối. “Tôi có thể giúp gì được, thưa ông?” Ông ta hỏi,
cố không lớn tiếng mặc dù cảm thấy vị khách đã vào nhầm khoang.

“Tôi hy vọng thế,” Townsend nói. “Tôi vừa mới lên tàu, và muốn biết

các ông sẽ cho tôi ăn ở đâu.”

“Phòng ăn này chỉ dành cho hành khách khoang hạng nhất, thưa ông.”
“Vậy là tôi đã vào đúng chỗ,” Townsend nói.
“Tên ông là gì?” Người kia hỏi, vẫn còn nghi hoặc.
“Keith Townsend.”
Ông ta kiểm tra danh sách hành khách khoang hạng nhất đã lên tàu ở

Kingston. “Ngài ngồi bàn tám, thưa ngài Townsend.”

“Bà Sherwood cũng ngồi bàn đó chứ?”
Người phục vụ kiểm tra lại lần nữa. “Không, thưa ngài, bà ấy ngồi bàn

ba.”

“Liệu ông có thể xếp cho tôi một chỗ ở bàn ba được không?” Townsend

đề nghị.

“Tôi sợ là không được, thưa ngài. Không có ai ở bàn đó rời tàu ở cảng

Kingston cả.”

Townsend móc ví và lấy ra tờ một trăm đôla.
“Nhưng tôi cho rằng nếu tôi chuyển ngài phó giáo chủ sang bàn của

thuyền trưởng thì có thể giải quyết được vấn đề.”

Townsend mỉm cười rồi quay ra.
“Xin lỗi, thưa ngài. Ngài có muốn ngồi cạnh bà Sherwood không?”
“Đó là hy vọng lớn nhất của tôi,” Townsend nói.
“Việc đó có một khó khăn nhỏ, ông biết đấy, bà ấy đã đi cùng chúng tôi

suốt cuộc hành trình, và chúng tôi đã phải chuyển bà ấy hai lần vì bà ấy
không thích nhiều người ngồi ở bàn mình.”

Townsend lại rút ví lần nữa. Lát sau anh rời phòng ăn, chắc mẩm sẽ

được ngồi cạnh con mồi của mình. Khi anh quay về phòng, các hành khách
trên tàu bắt đầu lục tục trở về. Anh đi tắm, đổi lấy bữa trưa và đọc lại lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.