QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 374

“Em không thể được ngủ yên một đêm sao, Keith? Em vẫn sẽ quay lại

New York vào ngày kia cơ mà.”

“Không, không được,” anh đáp. “Vẫn còn một số việc chúng ta cần làm

trước khi em bắt tay vào cuộc, mà anh thì chỉ có một buổi chiều rảnh rỗi.”

“Là gì vậy?” Kate hỏi.
“Cưới,” Keith đáp
Một lát im lặng kéo dài ở đầu dây bên kia, sau đó Kate nói. “Keith

Townsend, anh là người đàn ông ít lãng mạn nhất mà Chúa đã đưa xuống
trái đất!”

“Như thế là vâng phải không?” Anh hỏi. Nhưng đường dây đã bị cắt.

Anh đặt máy xuống và nhìn về phía bàn có Tom Spencer.

“Cô ấy chấp nhận đề nghị của anh chứ?” Viên luật sư hỏi với nụ cười

toe toét.

“Không chắc lắm,” Townsend đáp. “Nhưng tôi vẫn muốn anh xúc tiến

các cuộc hẹn theo kế hoạch.”

“Vâng, vậy tốt hơn tôi nên tiếp xúc với City Hall.”
“Và phải đảm bảo là anh được rảnh vào chiều mai.”
“Tại sao?” Tom hỏi.
“Bởi vì, ông cố vấn của tôi ơi, chúng tôi sẽ cần một người làm chứng

cho lễ cưới.”

***

Số lời chửi rủa mà Walter Sherwood dùng trong ngày hôm đó cao hơn

cả mức trung bình trong cả tháng của ông ta. Tràng chửi rủa đầu tiên là sau
cuộc nói chuyện với ông anh trai qua điện thoại. Alexander gọi từ Paris
ngay trước bữa sáng, báo rằng ông ta đã bán số cổ phần trong tờ Globe của
mình cho Richard Armstrong, với giá 20 triệu đôla. Ông ta khuyên Walter
cũng nên làm như vậy. Nhưng tất cả những gì Walter đã nghe nói về
Armstrong chỉ khiến ông ta tin rằng anh ta chỉ xứng đáng kiểm soát tờ báo
mang chất Anh, như món thịt bò nướng và bánh pudding Yorkshire, khi
không một người đàn ông nào còn sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.