QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 376

không thể quyết định được mình ghét người nào nhiều nhất - hay, như trong
trường hợp này, ít nhất, ông khâm phục thực tế là Amrstrong đã thắng trận
MC đối với thành phố nuôi dưỡng ông, nhưng không thể chịu được ý nghĩ
rằng một chủ bút của tờ Globe lại không biết cách cầm dao và dĩa. Ngược
lại, ông khá thích thú với ý nghĩ chủ bút của Globe vốn là một cựu sinh
viên Oxford, nhưng cảm thấy phát ốm mỗi khi nhắc lại quan điểm của
Townsend về chế độ quân chủ. Ít ra thì cả hai người bọn họ đều cam đoan
rằng ông vẫn sẽ là Chủ tịch công ty. Nhưng khi một tuần sắp qua đi, ông
vẫn không sao quyết định được.

Ông bắt đầu tìm lời khuyên từ tất cả mọi người ở Câu lạc bộ đua ngựa,

kể cả người bán bar, nhưng vẫn không hết chần chừ. Chỉ khi ngân hàng cho
biết đồng bảng tiếp tục lên giá so với đồng đôla vì tổng thống Johnson ngày
càng sa lầy trong cuộc chiến tranh Việt Nam thì cuối cùng ông mới đi tới
quyết định.

Thật nực cười là một lời nói đơn giản lại khởi động những luồng ý nghĩ

chẳng ăn nhập gì và biến chúng thành hành động, choán lấy Walter. Khi đặt
máy xuống sau cuộc nói chuyện với ngân hàng, ông đã rõ nên giao phó
việc đưa ra quyết định cuối cùng cho ai. Nhưng ông cũng biết là cần phải
giữ bí mật điều này, thậm chí với cả Tổng biên tập của Globe, cho đến phút
cuối cùng.

***

Chiều thứ Ba, Armstrong bay tới Paris với cô gái có tên là Julie làm ở

phòng quảng cáo. Anh lệnh cho Pamela rằng không được liên hệ với anh
trừ phi có tình huống khẩn cấp. Anh nhắc đi nhắc lại câu “tình huống khẩn
cấp”
.

Townsend đã bay về New York từ ngày hôm trước khi phong phanh biết

rằng cổ đông chính của tờ New York Star có lẽ cuối cùng đã sẵn lòng muốn
bán số cổ phần của mình trong tờ báo. Anh bảo Heather là ít nhất hai tuần
nữa anh mới trở lại nước Anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.