QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 383

“Không, nhưng em nghĩ ta có thể thúc đẩy chúng một cách trực tiếp và

hợp pháp.”

“Tóm lại em định làm thế nào?”
“Đầu tiên, bằng cách phát hành sách trong những tháng ế ẩm, tháng

Giêng hoặc tháng Hai, và sau đó bằng cách chỉ bán chúng cho những đại lý
có báo cáo cho New York Times.”

“Nhưng điều đó cũng chẳng làm cho người ta mua chúng.”
“Họ sẽ mua nếu ta chỉ đòi cửa hàng 50 xu một cuốn, với giá bìa là 8.50

đôla. Như vậy các đại lý sẽ nhìn thấy khoản lời ròng 700% cho mỗi cuốn
sách bán được thay vì 100% như thường lệ”

“Nhưng điều đó sẽ chẳng giúp gì nếu cuốn sách là không thể ngửi

được.”

“Điều đó sẽ chẳng thành vấn đề trong tuần đầu tiên.” Kate nói. “Nếu các

cửa hàng sách đứng vững để làm cho thứ tự quay trở lại, họ sẽ vui lòng đặt
cuốn sách lên cửa sổ, trong xó nhà, trong ngăn kéo, thậm chí trên ngăn sách
bán chạy. Nghiên cứu của em cho thấy chúng ta chỉ phải bán 10.000 cuốn
trong tuần lễ đầu tiên để được đứng vào lô số 15 của danh mục sách bán
chạy, nghĩa là mỗi cửa hàng chỉ cần bán chưa đến 10 cuốn.”

“Anh cho rằng điều đó có thể đem lại cho chúng ta cơ hội là năm ăn

năm thua.” Townsend nói.

“Và em thậm chí có thể làm giảm tỷ lệ này hơn nữa. Trong tuần phát

hành ta có thể dùng mạng lưới báo và tạp chí của chúng ta trên khắp nước
Mỹ để đảm bảo cuốn sách được đăng trang trọng và được quảng cáo trên
trang đầu, và đăng bài báo của em về Bà Sherwood, một người phi thường,
trên những tờ báo anh cho là chúng ta có thể xoay xở được.”

“Đó sẽ là tất cả các tờ báo của chúng ta, nếu việc này tiết kiệm được cho

anh một triệu đôla,” Townsend nói. “Nhưng điều này vẫn chỉ làm cho tỷ lệ
năm ăn năm thua kia giảm xuống một chút.”

“Nếu anh để em tiến xa hơn, em có thể làm cho tỷ lệ là mười phần chắc

cả mười.”

“Em định sẽ làm gì? Hay là anh mua luôn tờ New York Times?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.