QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 384

“Chẳng đến mức phải thế đâu,” Kate mỉm cười. “Em chỉ khuyên anh là

trong tuần đầu phát hành các nhân viên của ta sẽ mua lại 5.000 cuốn.”

“5.000 cuốn? Thế thì khác nào đổ tiền xuống sông.”
“Không nhất thiết là vậy.” Kate nói. “Sau đó, một lần nữa ta lại bán

chúng cho các cửa hàng với giá 50 xu một cuốn. Với phí tổn 15 nghìn đôla
chắc chắn cuốn sách sẽ lọt vào danh mục sách bán chạy một tuần. Và sau
đó ông Yablon sẽ phải trả cho anh một triệu đôla còn lại.”

Townsend nắm tay nàng. “Có lẽ chúng ta sẽ thắng.”
“Nhưng chỉ với điều kiện anh nắm được tên của các cửa hàng có báo

cáo cho chuyên mục Sách bán chạy của New York Times.”

“Em là một cô gái thông minh,” anh nói, ôm nàng chặt hơn.
Kate mỉm cười. “Cuối cùng em đã tìm ra cái làm anh thay đổi.”

***

“Stephen Hallet đang đợi ở một máy, còn một máy là Ray Atkins, Bộ

trưởng Công nghiệp," Pamela nói.

“Tôi sẽ gặp Atkins trước. Hãy nói với Stephen là tôi sẽ gọi lại.”
Armstrong đợi tiếng tích của món đồ chơi mới nhất của anh, tiếng tích

ấy đảm bảo rằng toàn bộ cuộc nói chuyện sẽ được ghi âm. “Xin chào ngài
Bộ trưởng,” anh nói. “Tôi có thể làm được gì cho ngài?”

“Đây là chuyện riêng, Dick. Liệu chúng ta có thể gặp nhau được

không?”

“Tất nhiên,” Armstrong đáp. “Hay là ta sẽ ăn trưa ở Savoy vào một hôm

nào đó của tuần sau?” Anh lật cuốn lịch làm việc để xem có thể hủy cuộc
hẹn với ai.

“Tôi sợ là chuyện này khẩn cấp hơn nhiều, Dick. Và tôi không muốn

gặp gỡ ở một nơi đông người như thế.”

Armstrong xem lại các cuộc hẹn của anh trong ngày. “Tốt rồi, sao ta lại

không gặp nhau vào bữa trưa nay ở phòng ăn riêng của tôi nhỉ? Tôi đã hẹn
gặp Don Sharpe, nhưng nếu chuyện này khẩn cấp hơn, tôi có thể hủy cuộc
hẹn với anh ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.