QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 440

Angela động thìa vào món salad khi Townsend ngồi xuống ghế đối diện.

Ông gợi ý. “Vậy cô cho rằng Summers có lẽ đã tiêu nhiều hơn mức cần
thiết cho cuộc triển lãm?”

“Nhiều hơn mức cần thiết à?” Angela nói khi cô nếm một ngụm rượu

trắng. “Mỗi năm anh ta phung phí hơn một triệu đôla của quỹ. Chúng tôi
chẳng thấy có gì hơn là vài bữa tiệc, mà mục đích duy nhất của chúng là đề
cao cái tôi của anh ta.”

“Anh ta tiêu cách gì mà phung phí đến một triệu đôla một năm?”

Townsend hỏi, giả bộ đang tập trung vào món salad.

“Ồ, thí dụ như tổ chức cuộc triển lãm tối nay. Nó tốn mất của quỹ 1/4

triệu đôla, chỉ để bắt đầu. Sau đó sẽ chưa biết là bao nhiêu.”

“Vậy anh ta làm thế nào để kiếm lại chúng?” Townsend hỏi, đổ đầy

rượu vào ly của cô, hy vọng cô không nhận thấy ông quá chú ý tới
Summers.

“Vì chẳng có ai kiểm tra xem anh ta đang hướng tới cái gì,” Angela nói.

“Quỹ do mẹ của anh ta cai quản, bà ta nắm giữ cả loạt hầu bao, ít nhất là kể
cả Đại hội toàn thể thường niên.”

“Bà Summers?” Townsend nhắc, cố giữ dòng câu chuyện.
“Không ít hơn,” Angela nói.
“Vậy tại sao bà ấy không làm gì cả?”
“Bà ấy có thể làm gì nào? Người đàn bà tội nghiệp đã nằm liệt giường

suốt hai năm qua, hằng ngày chỉ có một người đến thăm nom. Tôi có thể
nói thêm rằng bà ta đã dành hết tất cả cho đứa con trai duy nhất.”

“Tôi cho rằng mọi chuyện có thể thay đổi chừng nào Armstrong nắm

được nó”

“Tại sao ông nói vậy? Ông biết ông ta à?”
“Không,” Townsend nói nhanh, cố sửa chữa sơ suất của mình. “Nhưng

tất cả những gì tôi đã đọc về ông ấy cho thấy ông ấy không quan tâm nhiều
đến những kẻ theo đóm ăn tàn.”

“Tôi chỉ hy vọng đúng là như thế,” Angela nói, tự rót thêm một ly nữa,

“vì điều đó sẽ cho tôi cơ hội để chứng tỏ cho ông ta thấy tôi có thể làm
được gì cho quỹ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.