QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 449

đốc.” Armstrong gật đầu. “Thứ hai, năm ngoái họ đã tiêu ít nhất là một
triệu đôla lợi nhuận của Star.”

Armstrong nắm chặt tay. “Họ làm điều đó thế quái nào vậy?”
“Ồ, bắt đầu là Summers được trả lương 150.000 đôla một năm. Nhưng

còn đáng chú ý hơn nhiều,” Russell vừa nói vừa nhìn vào sổ, “bằng cách
này hay cách khác anh ta đã tiêu 240.000 đôla chi phí mỗi năm trong 4 năm
qua.”

Armstrong cảm thấy tim đập nhanh hơn. “Làm thế nào anh ta thu lại

được khoản tiền ấy?” Ông hỏi khi họ vượt qua chiếc BMW trắng mà anh có
thể thề rằng trước đây đã nhìn thấy ở đâu đó. Ông ngoái lại và nhìn nó
chằm chằm.

“Tôi đoán bà mẹ anh ta không hay thắc mắc”.
“Cái gì?”
“Tôi đoán mẹ anh ta không hay thắc mắc,” Russell nhắc lại.
“Nhưng còn Hội đồng Quản trị? Chắc chắn họ phải cảnh giác chứ. Chưa

nói đến các cổ đông.”

“Tại Đại hội thường niên năm ngoái đã có một số người nêu vấn đề,”

Russell xem sổ, “nhưng chủ tịch đảm bảo với họ - và tôi đọc nguyên văn -
rằng các độc giả của Star hoàn toàn tán thành việc tờ báo có liên quan tới
sự tiến bộ của văn hóa ở thành phố lớn của chúng ta.”

“Sự tiến bộ của cái gì?” Armstrong hỏi.
“Văn hóa”. Russell đáp.
“Còn về tòa nhà?”
“Ban giám đốc tương lai không phải chịu bất kỳ một nghĩa vụ gì khi

mua tòa nhà khác, một khi hạn thuê tòa nhà cũ đã hết.”

Lần đầu tiên trong buổi sáng hôm ấy Armstrong mỉm cười.
“Mặc dù, tôi vẫn phải báo trước với ông,” Russell nói, “tôi cho là phải

thuyết phục Summers rằng ông đã mua tòa nhà đó trước Đại hội thường
niên diễn ra vào ngày thứ hai. Nếu không, với cương vị chủ tịch tập đoàn,
anh ta vẫn có thể chuyển đi 5% của mình vào thời điểm cuối cùng.”

“Vậy hãy gửi cho anh ta hai bản hợp đồng thuê nhà đã sẵn sàng để ký.

Việc đó sẽ giữ cho anh ta im lặng đến sáng thứ hai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.