QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 530

“Và khi nào tôi sẽ biết điều đó?”
“Theo như tôi đoán thì lúc nào đó vào ngày mai,” E.B nói. “Tôi sẽ gọi

cho ông ngay khi cuộc gặp của tôi với Austin Pierson kết thúc.” Đường dây
chết lặng.

***

Armstrong được Reg đưa xuyên qua trời mưa tuyết từ Heathrow tới

London trên chiếc Concorde. Ông luôn khó chịu vì các quan chức hàng
không dân dụng không cho phép ông dùng chiếc trực thăng bay trên thành
phố vào ban đêm. Về tới Tòa nhà Armstrong, ông đi thang máy thẳng lên
tầng mái,

[17]

đánh thức người đầu bếp dậy và lệnh cho ông ta chuẩn bị bữa

ăn. Ông tắm một lúc lâu dưới vòi nước nóng, và ba mươi phút sau xuất hiện
ở phòng ăn tối trong chiếc áo choàng dài, miệng phì phèo điếu xì gà.

Một đĩa trứng cá lớn được bày sẵn, và chưa kịp ngồi xuống ông đã bốc

một miếng to. Sau vài miếng nữa, ông nhấc cặp lên bàn và ghi chép vào tờ
giấy đặt trước mặt. Ông nghiên cứu chương trình nghị sự của cuộc họp hội
đồng quản trị ngày mai trong khi liên tục nhồi đầy miệng trứng cá và uống
hết ly champagne này đến ly champagne khác.

Sau ít phút, ông đẩy tờ chương trình sang một bên, tin tưởng rằng nếu

ông có thể vượt qua được mục một thì ông sẽ có câu trả lời thuyết phục cho
bất cứ câu hỏi nào mà ngài Paul có thể nêu ra. Ông ì ạch đi vào giường,
ngồi tựa lên đống gối. Ông bật tivi và bắt đầu chuyển hết kênh này đến
kênh khác để tìm xem có tiết mục gì làm ông thư giãn. Cuối cùng ông ngủ
thiếp đi khi đang xem một bộ phim cũ của Laurel và Hardy.

***

Còn cách cửa phòng họp khá xa Townsend đã có thể nghe thấy tiếng nói

chuyện lao xao của đám đại biểu đang chờ đợi. Khi ông bước vào phòng,
tất cả lập tức im lặng và đứng dậy. Ông đi lên diễn đàn và đặt bài diễn văn
của mình lên bục, sau đó nhìn xuống đám thính giả, những người đàn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.