QUYỀN LỰC THỨ TƯ - Trang 62

“Còn cậu nghĩ thế nào nếu tớ cung cấp cho cậu những chuyện bẩn thỉu

của Cyril Tomkins?”

“Còn tuỳ thuộc chuyện đó có thể bôi nhọ được hắn không đã”.
“Chuyện này mà tung ra thì chắc chắn nó sẽ phải rút khỏi cuộc đua”.
“Nếu đúng như thế thì tớ không chỉ kiếm cho cậu hai vé ở hạng ghế

dành cho hội viên, mà sẽ đích thân giới thiệu cậu với bất cứ cầu thủ nào cậu
muốn gặp. Nhưng trước khi trao vé, tớ muốn cậu cho biết chuyện về
Tomkins thế nào đã”.

“Sau khi tớ nhìn thấy vé”.
“Cậu nghĩ lời nói của tớ không đáng để cậu tin ư?” Keith nhăn nhó hỏi

lại.

“Đại khái là như vậy”.
Keith mở ngăn kéo trên cùng, lấy ra một hộp nhỏ. Cậu tra chiếc khóa rất

nhỏ vào ổ và xoay tròn. Cậu mở nắp, tìm kiếm bên trong, cuối cùng lấy ra
hai cái vé mỏng dài. Cậu giơ cao để Alexander nhìn cho rõ.

Nhìn thấy nụ cười trên mặt cậu bé, Keith bảo: “Nào, chuyện gì mà cậu

dám bảo sẽ làm Tomkins ngứa ngáy?”.

“Nó là thằng đồng tính luyến ái”.
“Cái đó ai chẳng biết”, Keith nói.
“Nhưng cái chẳng ai biết là học kỳ vừa rồi suýt nữa nó bị đuổi học”.
“Tớ cũng thế mà. Vì vậy, đó đâu phải là tin đáng giá?” Cậu nhét lại hai

chiếc vé vào hộp.

“Nhưng đằng này là vì bị bắt gặp trong phòng cùng với Julian Wells ở

lớp dưới, cả hai đều đang chưa mặc quần”.

“Nếu đó là tội nặng, thì sao nó không bị đuổi?”.
“Bởi vì không có đủ chứng cứ. Tớ nghe nói thầy chủ nhiệm mở cửa vào

hơi chậm một chút.”

“Hay là hơi quá sớm?” Keith gặng hỏi.
“Theo nguồn đáng tin cậy, tớ được biết thầy chủ nhiệm cho đó là chuyện

không nên làm rùm beng ở trường vào lúc này. Nhất là khi Tomkins mới có
học bổng Cambridge”.

Keith cười rạng rỡ, cho tay vào hộp lấy ra một chiếc vé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.