RAMAYANA - Trang 56

thế. Nhưng thử hỏi nó được bao lâu? Nó qua đi rất nhanh, và bà chỉ còn lại
cái lòng cát mà thôi… Đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Khi bà đã có
tuổi, khi má đã hóp, bà sẽ không là ai cả và sẽ bị mu bàn tay của chính
người yêu bà đẩy sang một bên. Bà sẽ hoàn toàn bị lệ thuộc vào người
khác”.

“Đem cái gương lại đây cho ta, để ta xem thử tại sao ngươi lại ăn nói

như thế. Hôm nay ta đã già rồi chăng?”. Rồi bà lại cười.

“Không phải già, mà tự mãn, và đang gặp phải nguy cơ. Số phận hẩm

hiu đang chờ đợi bà đó”.

Đến lúc đó thì Kicai-i đã thấy khó chịu lắm rồi. “Này, nếu mi không

thể ăn nói tử tế hơn nữa, thì hãy đi đi, rồi sau hãy trở lại. Hôm nay mi đang
chọc tức ta đấy!”.

“Xin bà đừng có phí hoài sắc đẹp và tuổi trẻ của bà, là những thứ đang

làm cho hoàng thượng phải chịu lệ thuộc. Trước khi chúng bị tàn phai, bà
hãy xin chồng bà giúp đỡ và cứu lấy bà. Bà hãy đứng lên và hành động
ngay đi, nếu không e sẽ muộn mất”. Kicai-i, lúc này ngồi dậy, lo lắng. Thấy
những lời nói của mình đã có hiệu lực, Kooni vui vẻ thông báo: “Nhà vua
không yêu bà nữa. Ngày mai đây Người phong Rama làm vua ở Ayođhya,
còn Người thì sẽ rút lui”.

Kicai-I, ngồi dậy, kêu to: “Tuyệt diệu! Tuyệt diệu! Đây là phần thưởng

về cái tin lành mà ngươi đưa lại”. Bà tháo chiếc vòng và ném lên trên đùi
Kooni. Kooni nhận lấy và đặt sang một bên. Giờ đây, Kicai-i nói: “Với cái
tin tốt lành đó, ngươi còn đáng được thưởng nhiều hơn nữa. Hãy nói ta biết
ngươi muốn gì, và ngươi sẽ có được cái đó ngay!”. Những lời đó làm cho
Kooni phải kêu lên: “Tôi nói Rama sẽ làm vua ở Ayođhya, mà bà làm như
tôi nói về hoàng tử Baratha không bằng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.