RAMAYANA - Trang 66

“Không sao đâu, cậu vẫn có thể làm cho Người vui lòng vì hành động

của cậu. Giờ cậu hãy đi ngay, rồi Người sẽ cảm thấy sung sướng, vì cậu đã
hành động mà không làm cho Người phải bối rối chút nào”.

“Con nhờ mẫu hậu nói với Người rằng mệnh lệnh của Người không

làm cho con đau đớn một chút nào cả. Lời của mẫu hậu con coi như lời của
Người”. Chàng thấy rõ nỗi sầu muộn của cha chàng và xích lại gần Người.

Kicai-i nói: “Ta sẽ lo lắng cho Người. Cậu đừng có làm mất thì giờ.

Phải đi ngay, không chậm trễ. Đó là ý của Người”.

“Vâng, vâng, con sẽ đi. Con sẽ cho người mang thông điệp đi gọi

Baratha ngay lập tức”.

“Không, không”, Kicai-i nói, “Đừng quan tâm đến Baratha. Ta sẽ thu

xếp mọi việc. Việc đầu tiên là cậu phải gấp rút đi ngay”. Mụ biết rõ Baratha
rất yêu quý Rama và biết chắc Baratha sẽ phản ứng như thế nào, nên muốn
Rama lên đường trước khi Baratha có thể trở về. “Con sẽ đến từ giã mẹ
Kauxalya của con, và đi ngay lập tức”. Rama nói. Chàng đưa mắt nhìn
người cha nín lặng rồi bước ra.

Khi Rama ra khỏi cung, cả đám đông đang đợi sẵn để theo chàng đến

sân chầu. Nhìn lên mặt chàng,, họ thấy không có gì khác cả. Nhưng đáng lẽ
bước lên chiếc xe đang đợi chàng, thì chàng lại đi bộ theo hướng về cung
của mẹ chàng. Họ đi theo chàng.

Rama bước lên chỗ mẹ chàng, hoàng thái hậu Kauxalya. Bà đã yếu đi

vì những ngày chay tịnh khắt khe nhân ngày hạnh phúc của con bà. Bà hy
vọng chàng sẽ đến trong bộ lễ phục sang trọng, nhưng thấy chàng vẫn mặc
bộ lụa bình thường, và hỏi: “Sao con không ăn mặc tử tế để dự lễ đăng
quang?”.

“Cha con đã quyết định nhường ngôi cho Baratha”. Rama trả lời đơn

giản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.