RAMAYANA - Trang 81

của Người, không được cảm thấy sự có mặt vinh quang của Người – để mà
hưởng thụ những ngày nghỉ ngơi, thế đấy! Sao mà khéo chọn lúc để nghỉ
ngơi thế!”. Rồi chàng cứ kể đi kể lại những chiến công lừng lẫy của cha
chàng, và như thế cũng làm nhẹ bớt được đôi chút nỗi sầu muộn của chàng.
Chàng lặng im, suy nghĩ hồi lâu, rồi nói: “Nỗi đau của con sẽ không thể
nào giảm được, nếu con chưa gặp anh Rama, và được nghe tiếng nói của
anh”.

Về điểm này, Kicai-i đáp lại, giọng chính sự: “Cùng với vợ, và em,

cậu ta đã đi vào sống trong rừng rồi”.

“Sao anh lại chọn một lúc như thế này mà đi vào rừng? Bao giờ anh

trở lại? Điều gì đã khiến anh phải đi? Anh đi trước hay sau khi nhà vua
chết? Anh có phạm tội lỗi gì chăng? Nguyên nhân của chuyến lưu đày này
là cái gì? Thánh thần đã quyết định, hay nhà vua quyết định việc đó? Anh
đi trước hay sau khi vua mất! Ôi, thật không thể hiểu được – anh ấy có
phạm sai lầm gì chăng? Mà dẫu anh Rama có phạm điều gì sai lầm thì anh
cũng còn có thể được hưởng tấm lòng nhân đạo chứ”.

“Hoàn toàn không phải như anh nghĩ. Việc anh ấy đi, phụ vương các

anh đều biết cả”.

“Cha chết, anh phải đi đày… Sao thế nhỉ? Có chuyện gì bí mật ở đây?

Đằng sau tất cả các chuyện này là cái gì?”.

“Giờ anh ãy lắng nghe những điều ta nói. Hãy bình tĩnh và sáng suốt.

Tất nhiên nếu bố anh còn sống thì tốt đẹp hơn nhiều. Nhưng việc đó ngoài
quyền hạn của chúng ta. Anh nên chấp nhận sự việc như nó đã đến, và
đừng để cho tình cảm lấn át và làm suy yếu tâm trí của anh. Theo lời hứa
không thể nào xóa được, cha anh đảm bảo cho ta được thỏa mãn hai ước
vọng, thì hôm nay anh là vua của đất này, còn Rama thì tự anh ấy đã tránh
ra ngoài con đường của anh. Sau khi đã chấp nhận cho ta những lời hứa đó,
thì đầu óc cha anh bị suy sụp và yếu đi…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.