RANGE - HIỂU SÂU BIẾT RỘNG KIỂU GÌ CŨNG THẮNG - Trang 134

Chương 6

Quá tập trung đâu có phải lúc nào cũng tốt

M

ẹ của cậu bé rất coi trọng âm nhạc và hội họa, nhưng khi cố

gắng phác thảo con mèo của gia đình, cậu ấy chứng tỏ mình là một
họa sĩ bất tài đến mức cậu hủy bức tranh và từ chối vẽ lại. Thay vào
đó, cậu ấy trải qua tuổi thơ của mình ở Hà Lan để chơi bi và kéo xe
trượt tuyết cùng với em mình, nhưng chủ yếu là dành thời gian quan
sát sự vật. Một cuốn cẩm nang làm cha mẹ nổi tiếng có lời khuyên bác
bỏ việc để cho con cái lang thang không giám sát vì như thế dễ “đầu
độc” trí tưởng tượng của một đứa trẻ, nhưng cậu bé lại lang thang một
mình trong rất nhiều giờ. Cậu đi trong những cơn bão, và vào ban
đêm. Cậu đi gần 2km chỉ để ngồi hàng tiếng đồng hồ quan sát một tổ
chim, hoặc theo dõi những con bọ nước nhảy qua lại trên một dòng
suối. Cậu đặc biệt đam mê sưu tập bọ cánh cứng, cậu dán nhãn mỗi
con với tên loài bằng tiếng La-tinh chính xác.
Lúc cậu 13 tuổi, cậu được nhận vào một ngôi trường hoàn toàn mới

nằm trong một cung điện hoàng gia đồ sộ cũ kỹ. Nó ở xa nhà đến nỗi cậu
phải ở lại với một gia đình địa phương. Tâm trí của cậu bé lang thang đâu
đó trong giờ học, nhưng cậu là một học sinh giỏi, và dành thời gian rảnh để
học thuộc lòng các bài thơ.

Thầy giáo hội họa là một người nổi tiếng trong khoa, một nhà tiên

phong trong lĩnh vực giáo dục đi vận động để thiết kế trở thành một phần
trọng tâm trong cỗ máy kinh tế quốc gia. Cuộc vận động đã thành công đến
mức nó dẫn đến việc chính quyền liên bang yêu cầu bắt buộc có các lớp
học vẽ tay tự do trong mọi trường công lập. Thay vì đứng trước lớp giảng
bài, thầy bố trí học sinh ngồi ở giữa và đi len lỏi qua các em như người ta
xuyên chiếc kim khâu. Ông cũng rất quan tâm đến từng cá nhân và được đa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.