RANGE - HIỂU SÂU BIẾT RỘNG KIỂU GÌ CŨNG THẮNG - Trang 85

từng có một con chó xù tên là Django. Ông mở một clip trên YouTube có
tông nâu đen và thì thầm một cách bí ẩn, “Xem đây.”

Django, đeo nơ bướm, ria mép như bút chì, tóc chải ngược bóng mượt.

Hai ngón tay vô dụng ở bàn tay trái được cho vào trong một cái móng.
Bỗng nhiên, bàn tay ấy chơi một đoạn nhạc lên tận cần đàn ghita, và rồi lia
từ cần đàn xuống thùng đàn với một loạt các nốt nhạc nhanh nối tiếp nhau.
“Thật là tuyệt vời!”, Cecchini thốt lên. “Sự phối hợp giữa tay trái và tay
phải thật phi thường.”

Trường phái tập luyện nghiêm khắc có chủ đích mô tả việc tập luyện

hữu ích vì nó giúp tập trung vào việc sửa lỗi một cách có ý thức. Nhưng
trong một nghiên cứu toàn diện nhất về quá trình phát triển các hình thức
ngẫu hứng, theo giáo sư Paul Berliner của đại học Duke, mô tả thời thơ ấu
của các nhà chuyên môn là “một sự thẩm thấu”, không cần sự hướng dẫn
chính thức. “Đa số họ khám phá những lựa chọn đa dạng như là tiền đề để
chọn một nhạc cụ cho việc chuyên môn hóa,” ông ấy viết. “Việc các thiếu
niên phát triển kỹ năng trên nhiều loại nhạc cụ khác nhau không có gì là
lạ.” Berliner bổ sung thêm rằng những nhạc sĩ ngẫu hứng đầy tham vọng
“vốn có nền tảng giáo dục trong đó sự phụ thuộc cơ bản vào giáo viên
(chính thức) được khuyến khích, thường phải áp dụng các phương pháp
tiếp cận mới trong học tập”. Một số nhạc sĩ thuật lại những tình huống như
Brubeck cho Berliner, có một thời điểm mà giáo viên của họ nhận ra họ
không thể đọc nhạc nhưng đã trở nên quá thành thạo để bắt chước và biễu
diễn ngẫu hứng đến nỗi “họ đơn giản là giả vờ chơi theo nốt nhạc”.
Berliner chuyển tiếp lời khuyên của các nhạc sĩ chuyên nghiệp đến một
người học trẻ tuổi ngẫu hứng là “đừng nghĩ về việc chơi nhạc – cứ chơi
thôi”.

Khi tôi đang ngồi với Cecchini, ông chơi ngẫu hứng một đoạn nhạc

thật ấn tượng. Tôi bảo ông ấy chơi lại để tôi có thể thu âm. “Tôi không thể
làm lại được nếu anh chĩa một khẩu súng vào đầu tôi”, ông bảo. Charles
Limb, một nhạc sĩ, bác sĩ chuyên khoa thính giác, và bác sĩ chuyên giải
phẫu thính giác tại Đại học California, San Francisco, thiết kế một cây đàn
organ không có chất liệu sắt để cho các nhạc sĩ nhạc jazz có thể ngẫu hứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.