RANH GIỚI - Trang 1007

Tôi lồm cồm gượng dậy, rồi lại bước tới trước mặt Nhật Huy.

- Nữa đi!

Nghe tôi nói vậy Nhật Huy lại giơ nắm đấm lên, nhưng rồi gã dừng lại.

Buông thõng tay xuống, rồi bước tới nắm cổ áo tôi lay mạnh.

- Mày còn mò vào đây được sao? Mày có biết mày đã gây ra chuyện gì

cho Ngọc, cho gia đình Ngọc không? Mày biết không?

- Anh thật lòng... yêu Ngọc chứ? - Tôi không trả lời mà hỏi lại gã.

Nhật Huy sửng sốt nhìn thẳng vào mắt tôi, rồi hắn buông tôi ra.

- Mày hỏi vậy làm gì?

- Anh trả lời tôi đi!

- Đó là điều hiển nhiên rồi, tao đâu cần phải trình bày với mày.

- Vậy thì theo tôi.

Nói đoạn, tôi xoay người bước đi. Nhật Huy ngần ngừ giây lát rồi cũng

bước theo.

***

Mưa đã tạnh, tôi trầm ngâm đứng nhìn xuống đường qua lan can bệnh

viện, lác đác một vài chiếc xe máy đi qua chạy lại trong bầu không khí hơi
se lạnh của đêm sau dư âm của cơn mưa rào.

- Mày bảo có chuyện muốn nói với tao, giờ mở miệng được chưa? -

Nhật Huy đứng cạnh, hằn học.

Tôi không trả lời, lẳng lặng rút thuốc ra châm rồi đưa bao thuốc lên mời

gã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.