RANH GIỚI - Trang 1029

Tôi nhìn theo nhân ảnh quá khứ của chính mình, tim đau nhói với bao

ký ức đau thương đang ùa về.

- Đứng dậy đi anh! - Chợt một bàn tay ôm nhẹ tôi từ đằng sau.

- Nhìn ánh hoàng hôn ấy đi, em sẽ giữ lời, chỉ cần anh đứng dậy! - Tiếng

nói nhẹ nhàng quen thuộc thoang thoảng.

- Ngọc !! - Tôi vội quay lại. Nhưng không thấy hình bóng yêu thương

đâu, chỉ có hồ nước vẫn lung linh. Và một mình tôi đang đứng đó.

- Ngọc!! Ngọc!! - Tôi gào tên nàng, giữa hỗn độn những đan xen quá

khứ và giấc mơ trong tuyệt vọng.

***

- Không !!! - Tôi bật ngồi dậy, thở hổn hển.

- Tỉnh rồi!

Tôi đưa tay dụi mắt, khuôn mặt thằng Hòa đang săm soi nhìn tôi dần

hiện ra.

- Đại ca ! - Thằng Sơn vội bước lại đỡ lấy tôi.

- Gì thế này? - Tôi đảo mắt ngó quanh, thấy mình nằm trong một căn

phòng sặc mùi bệnh viện. Cánh tay đau đau, vướng víu, tôi dơ lên, thấy dây
dợ truyền nước loằng ngoằng.

- Tao đang ở đâu? - Tôi ngơ ngác.

- Cậu làm tụi này lo gần chết. - Lâm lè lưỡi.

- May mà bọn tớ về đúng lúc, không cậu "tỏi" rồi ! - Hòa nhún vai.

- Thế này là thế nào? - Tôi thất thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.