RANH GIỚI - Trang 817

_Em thương bác quá anh à... !

_Vậy thì lát nữa về nói với mẹ anh sau. Giờ để yên cho anh tập trung lái

xe đi.

Nàng im lặng không nói thêm gì nữa, mà khẽ tựa má vào lưng tôi.

_Cứ duy trì tốc độ thế này thì khoảng trưa là về tới nhà thôi. -Lâm

phóng vọt lên nói.

_Ừ, cũng may đường hôm nay vắng. -Hòa nói với theo từ phía sau.

_Đại ca ! Ở Phúc Yên anh có xích mích với thằng nào không ? Hay là ở

Hà Nội ??? Em đang tính đến ngoài cướp tài sản ra thì có thể có yếu tố tư
thù cá nhân ở đây - Sơn cũng nhấn ga đi ngang hàng với tôi hỏi với sang.

_Tao không, lúc này đừng hỏi tao cái gì cả !

_Em chỉ cần biết thằng nào thì khỏi cần công an ! -Sơn hằn học.

_Mày đừng nói nữa ! Tao mà biết thì tao... -Tôi gồng mình nhấn mạnh

ga. Thật sự căm phẫn thằng khốn nào đã gây ra chuyện này. Tận trong thâm
tâm muốn băm vằm nó thành trăm mảnh cho hả giận, nó đánh nó giày xéo
mình không sao, nhưng đụng tới mẹ mình là đụng tới điều thiêng liêng nhất
trong cuộc đời, sao có thể tha thứ được. Trong cơn giận dữ và uất ức lúc
này tôi chỉ nghĩ được đến vậy.

Từng làn khói bụi mịt mù cuộn lên theo những chiếc xe đang lao đi vun

vút trên con đường giữa hai bên là cánh đồng lúa xanh mướt. Nắng vẫn
chan hòa, gió vẫn thổi... nhưng với tôi...hay nói đúng hơn là trong lòng tôi
thì lần này không phải giông bão nữa mà là cơn đại hồng thủy đang ập đến
cuộc đời.

(Còn nữa)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.