RANH GIỚI - Trang 870

-Hồng với Thủy đâu rồi ? -Tôi sững sờ khi thấy quang cảnh giống như

trong giấc mơ vừa nãy.

-Tất cả đều xuống Hà Nội lúc chập tối rồi ! Cả Sơn cũng đi cùng. Lúc

mọi người vào tạm biệt mẹ anh, bác cứ hỏi anh đâu? Sơn phải nói anh uống
chút rượu, lại mệt mỏi mấy ngày nay nên ngủ rồi thì bác mới yên tâm.

Tôi lại bước ra mở cửa, trời cũng đang đổ mưa ! Xung quanh tối đen

như mực.

Tôi đứng bần thần, chẳng biết đâu mới là hiện thực, đâu mới là giấc mơ

nữa ???

-Đừng nghĩ nhiều nữa anh, mọi chuyện đã qua rồi mà ! - Nàng nhẹ

nhàng bước tới ôm tôi từ phía sau.

Tôi xoay người lại rồi ôm chặt lấy nàng...

-Anh...

-Đừng nói gì nữa cả ! - Tôi thì thầm, cắt ngang lời nàng.

-Tim anh đập mạnh quá...

-Đừng nói mà...

Trong ánh chớp nhập nhằng là tiếng mưa rơi tí tách, nó như xoáy vào

tâm can tôi một dự cảm không lành. Vẫn rất mơ hồ để cắt nghĩa được điều
đó là gì ?

Tôi chỉ biết ôm nàng, và mong sao đó chỉ là dự cảm mà thôi...

Nhưng sao tiếng còi tàu... nó vẫn cứ văng vẳng từ đâu vọng lại...

(Còn nữa)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.