RANH GIỚI - Trang 874

Sau khi ăn cơm xong, đầu giờ chiều tôi chở nàng đi loanh quanh thị trấn

cho thoải mái đầu óc.

Chúng tôi đi qua những con đường quen thuộc khi xưa, đi qua mái

trường cũ. Thả hồn vào những kỷ niệm thân thương của một thời học sinh
với mối tình đầu ngọt ngào dấu yêu.

Lòng vòng chán rồi lại theo những bản năng hoài niệm dẫn lối, chúng

tôi lại đi thẳng ra hồ nước.

Hai đứa nằm dài trên bãi cỏ, ngắm những bông mây trắng bồng bềnh

trôi trên bầu trời xanh ngắt.

- Nếu không có gì thay đổi thì lần sau sẽ đến lượt anh ! - Tôi thủ thỉ.

- Đến lượt anh làm sao ? - Nàng chống cằm xoay sang nhìn tôi. - Đến

lượt anh làm người nói dối chứ sao ? - Tôi tủm tỉm. - Anh cứ khơi gợi
những mặc cảm tội lỗi trong lòng em vậy, thì anh cứ làm kẻ nói dối suốt đời
đi. - Nàng đưa tay véo má tôi.` - Cũng chẳng sao cả, anh không ở gần mẹ.
Nên chắc cũng chẳng phải tìm lý do như em đâu ! - Tôi nháy mắt. - Vậy thì
bao giờ ??? - Anh cũng chưa biết, nếu lịch học không nhiều thì có thể là
trước tết, nếu không thì sau tết, chậm nữa thì hè cho thoải mái ! - Hè thì lâu
lắm ! Trước hoặc sau tết đi, bao giờ trời trở lạnh thì vào đó trốn rét... với em
! - Nàng nhoẻn cười. - Biết vậy đã ! - Tôi vừa nói vừa quay sang đặt lên môi
nàng một nụ hôn nhẹ nhàng, rồi kéo nàng đứng dậy. - Thôi về nhà chơi với
mẹ chút rồi lát anh đưa em xuống Hà Nội.

Bỗng nàng kéo giật tôi lại khiến tôi mất đà lại ngã ngửa ra thảm cỏ.

Nàng vùng dậy ngồi luôn lên bụng tôi.

Tôi ngơ ngần nhìn đôi mắt nàng đang nhìn mình đắm đuối, hai má hơi

ửng hồng, gió thổi một vài lọn tóc bay ngang khuôn mặt kiều diễm nổi bật
trên nền trời xanh...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.