RANH GIỚI - Trang 880

- Anh !!! Không, dừng lại !!! - Nàng ôm chầm lấy tôi òa khóc nức nở.

Giơ tay về phía gã kia, gã đang có ý định bồi thêm cú nữa, nhưng thấy nàng
che chắn cho tôi nên lại hạ tuýp xuống.

- Anh ... anh không sao !! - Tôi đứng thẳng người dậy. - Nhật Huy, đàn

ông như mày thì chỉ có thể tìm được một tình yêu tiền bạc, chứ không bao
giờ có được một trái tim chân thành, hiểu không ? - Tôi vừa nói vừa đẩy
nhẹ nàng ra, tôi biết hắn và đồng bọn sẽ không bao giờ dám làm tổn thương
nàng. Nên không muốn nàng đứng gần mình. - Anh đừng nói nữa, anh chạy
đi, chạy mau đi ! - Nàng gào lên trong nước mắt.

- Vừa rồi chỉ là cảnh cáo, anh cho em một cơ hội nữa để cứu hắn thoát

khỏi cảnh tàn phế suốt đời, hãy theo anh về ! - Nhật Huy đưa tay về phía
nàng, giọng khẩn khoản. - Được rồi ! Em đồng ý, anh hãy để cho anh ấy đi !
- Nàng trả lời một cách dứt khoát. Rồi bước lại phía Nhật Huy. - Ngọc !! -
Tôi quát lên. - Anh... mẹ đang đợi ở nhà ! Anh hãy nghĩ tới điều đó, em xin
anh đấy ! - Nàng ngoảnh lại nhìn tôi, nghẹn ngào. - Không được, anh không
muốn nghĩ gì nữa cả, mất em một lần nữa đối với anh còn khó chịu hơn cái
chết gấp trăm nghìn lần !! - Tôi cương quyết bước tới kéo tay nàng lại.

- Cho nó toại nguyện đi ! - Nhật Huy khẽ nhếch mép.

Nhóm người chỉ chờ có thế, vội lao về phía tôi.

- Không !!! - Nàng thảng thốt thét lên trong sự sợ hãi cùng cực.

Tôi một tay nắm chặt lấy tay nàng. Một tay thì nắm đấm thủ thế. Trong

lúc này tất thảy những tai họa kể cả cái chết bỗng nhẹ như lông hồng.

- Đại ca !!! Sếp !!! Tránh ra.... - Một tiếng nẹt pô từ phía sau vang lên.

Tôi theo phản xạ vội đẩy nàng sang một bên, chỉ nghe tiếng xe máy gầm

rít vèo qua...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.