RANH GIỚI - Trang 882

lưng ra, rồi chỉ trỏ vào đám người.

- Năm ngoái... ? - Nàng sửng sốt quay sang tôi. - Sao anh nói là bị tai

nạn ?

Tôi không nói gì, mà cũng chẳng biết trả lời nàng ra sao nữa, chỉ lẳng

lặng nhìn xung quanh đánh giá tương quan lực lượng, thủ thế đề phòng.

- Tôi có thể làm tất cả vì em, nên bất cứ chướng ngại nào tôi cũng sẽ dẹp

bỏ hết, hiểu không ? - Nhật Huy đã đứng dậy từ lúc nào, rút chiếc khăn ra
chấm chấm mấy vệt máu ở miệng. - Chúng mày để bọn ranh con đùa giỡn
từ nãy giờ mà không thấy nhục sao ? Làm gì đi chứ ? - Hắn nhổ bãi nước
bọt rồi quay sang tên "đại ca" cũng đang ôm đầu đứng dậy.

- Cậu không cần phải nói ! - Tên "đại ca" hằn học rút trong người ra một

chiếc phớ. Cả bọn gần hai chục thằng như ngầm hiểu mệnh lệnh cũng rút ra
thằng thì phớ, thằng thì dao bấm, với một tay cầm tuýp lăm lăm.

- Giờ em hãy về với anh ! Thì tất cả mọi người sẽ lại ôm nhau thắm thiết

thay vì đổ máu, quyết định là ở em ! - Nhật Huy lại nhìn nàng tiếp tục
thuyết phục.

- Bữa tiệc chỉ mới bắt đầu thôi Huy ạ ! Đừng vội đắc ý ! - Sơn khẽ cười

khẩy, rồi rút trong người ra một vật tròn tròn bằng nắm tay. Khi nó giơ lên,
tất thảy ai nấy đều giật mình kinh hãi khi thấy đó là một quả lựu đạn. Mấy
tên kia mặt biến sắc hẳn.

- Sơn !! Mày... - Đại ca với sếp ... chạy đi ! - Nó cắt ngang lời tôi. -

Không, tao không đi, mày bỏ ngay cái thứ đó xuống. - Nhận thấy sự việc đã
nghiêm trọng ngoài tầm kiểm soát. Nó đã hứa hẹn với tôi, đã vứt khẩu súng
đi, tại sao vẫn còn cái thứ vũ khí giết người còn kinh khủng hơn gấp trăm
lần kia. - Đại ca !! Em đã không còn đường lùi rồi !! Sự an nguy của Sếp là
trên hết, đại ca đừng bảo thủ nữa được không ? - Nó nghiêm giọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.