RANH GIỚI - Trang 889

- Bác cho con xin điếu thuốc ạ ! - Tôi vừa nói vừa với lấy bao thuốc đặt

trên bàn.

- Ừ ! Cứ tự nhiên cháu !

- Con cảm ơn bác - Tôi cầm điếu thuốc châm, rít một hơi dài cho tạm

tạn đi những căng thẳng và lo âu đang đè nặng trong lòng.

- Hai em từ đâu qua đây ? Mà bị ngã xe hả ?

- Em từ Hà Nội, ở đây là...

- Đây thuộc Quốc Oai - Hà Tây em !

Tôi hơi ngớ người ra, biết Quốc Oai là chỗ nào ? Lúc tâm trạng đang rối

phóng bừa đi mà chả biết là đi đâu nữa.

- Chỗ này cách Hà Nội bao xa anh ?

- Khoảng hơn 30 cây.

- Em cảm ơn hai anh ạ ! Không có hai anh thì em không biết phải làm

sao nữa ! - Tôi nhìn hai ân nhân của mình nói với giọng cảm kích vô cùng.

- Ôi giời, thanh niên khách sáo làm cái quái gì ! - Một anh cười ha hả.

- Cậu tên gì ? - Anh kia hỏi tôi.

- Em tên Hiếu.

- Anh tên Hoàng ! Còn đây là Thức.

- Vâng, hai anh chắc là người ở đây ?

- Chỉ có Thức thôi, anh là người Hà Nội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.